Thiệu Chẩn đi theongười hầu tới đường thượng, đầu tiên là nhìn Ninh Nhi đang ngồi ở bêncạnh Vi thị. Bốn mắt nhìn nhau, hắn nhìn thấy đôi mắt trong trẻo củaNinh Nhi lóe ra ánh sáng mừng rỡ. Sương mù bao phủ trong lòng giống nhưgặp một cơn gió mát, tản đi rất nhiều.
Liền sau đó, Thiệu Chẩn vẻ mặt bình tĩnh, nhìn về phía Tiết Kính.
"Trí Chi." Tiết Kính mỉm cười nhìn hắn,"Vừa đúng lúc, ta mới vừa rồi còn định sai người đi mời ngươi tới ăn cơm."
Thiệu Chẩn mỉm cười, hành lễ nói: "Công Thai khách khí. Chẩn đã thu dọn đồ tùy thân của Ninh Nhi, mang tới cho nàng."
"Lang quân vất vả rồi, một chút chuyện vặt lại phiền Lang quân tới mộtchuyến." Vi thị nói, dứt lời, bảo người hầu nhận lấy bọc quần áo trongtay Thiệu Chẩn.
Ninh Nhi nhìn Thiệu Chẩn, muốn nói gì, lại ngạicậu mợ ở đây, sợ thất lễ. Cân nhắc một chút, nàng mới mỉm cười mở miệng: "Chẩn lang, trong nhà vẫn tốt chứ?"
Thiệu Chẩn nhìn nàng, mỉm cười: "Trong nhà đều tốt cả."
"Trí Chi dùng bữa sáng chưa?" Tiết Kính hòa ái hỏi, "Nếu chưa thì ngồi xuống cùng ăn nhé." Dứt lời, sai người hầu đi lấy đồ ăn sáng.
"CôngThai không cần đâu, Chẩn trước khi đến, đã ăn sáng rồi." Thiệu Chẩn nói, lúc nói chuyện, cố ý tránh ánh mắt Ninh Nhi, "Chẩn còn có chút chuyệntrong thành, bây giờ phải đi luôn rồi."
Ninh Nhi kinh ngạc.
Tiết Kính cũng lộ vẻ ngạc nhiên, cười cười: "Sao lại vừa tới đã muốn đi, ởlại cùng lão tẩu nói chuyện đã, ngồi một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-de-cau/1898114/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.