*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đào Mặc chần chờ nói: “Cái này…”
Cố Tiểu Giáp dùng nắm đấm chợt đấm xuống mặt hài của Tôn Nặc.
Tôn Nặc bị đau nhảy dựng lên.
Ánh mắt mọi người không khỏi chú ý tới.
Tôn Nặc vội vàng kiềm chế nhe răng nói: “Đại nhân, việc này tuyệt đối không thể.”
Lô Trấn Học nói: “Có gì không thể? Đại nhân chính là quan phụ mẫu của bách tính Đàm Dương huyện, phụ mẫu vì con cái nhà mình định ra ngày kết hôn, chẳng lẽ không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?”
Tôn Nặc nói: “Đại nhân là quan phụ mẫu của bách tính Đàm Dương huyện, nhưng Lương gia không phải bách tính Đàm Dương huyện. Huống chi, bách tính Đàm Dương huyện rất nhiều, đại nhân một ngày vạn việc, không lẽ còn phải vì tất cả bách tính định ra ngày kết hôn hay sao? Hơn nữa, cha nương của Khâu nhị tiểu thư và Lương gia công tử còn tại, đại nhân nếu ở trên công đường tùy tiện định ra hôn kỳ, há lại không ngại làm thay việc người khác sao?”
Lô Trấn Học thấy Lương lão gia ra sức nháy mắt với hắn, khẽ nhíu mày, nói: “Lời này của Tôn huynh nếu đặt ở bên ngoài công đường, thì rất có lý. Chỉ là nơi đây là công đường, việc của hai nhà Khâu Lương đã đưa lên công đường, nên do đại nhân quyết định. Không thì, đại nhân cần gì cùng ta phí thời gian ở đây?”
Đào Mặc nghe lời Lô Trấn Học nói, cảm thấy có lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nhu-bat-thuc-dinh/1284688/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.