Đào Mặc dù nôn nóng muốn vào, nhưng cũng phải dừng bước quay người lại.
Nam tử người Lương gia chồm qua người Thôi Quýnh đang ngăn lại, xa xa ôm quyền nói với hắn: “Việc này xin đại nhân chu toàn nhiều!”
Đào Mặc trịnh trọng nói: “Bản quan đương nhiên sẽ tận lực.”
Nam tử Lương gia còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Thôi Quýnh và mấy người nha dịch mang đi.
Đào Mặc nghĩ không được, đang muốn tiến lên, thì bị Mộc Xuân cố ý vô ý cản lối nói: “Đại nhân. Mời đi bên này.”
Đào Mặc thấy Thôi Quýnh tuy dẫn người đi, nhưng cử chỉ cũng coi là nhã nhặn, liền yên tâm mà xoay người vào cửa.
Hách Quả Tử ở bên ngoài trông chừng mã xa. Hắn thấy Mộc Xuân thản nhiên đi sau Đào Mặc, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần đố kị. Cái người Mộc Xuân này tuy nói là Lão Đào giới thiệu, nhưng nhìn phong thái nói năng của hắn thế nào cũng không giống như người dưới, cũng không biết rốt cuộc là có lai lịch ra sao.
Tâm tư của hắn Đào Mặc đương nhiên không biết. Hắn lúc này đang hết sức chăm chú nghe Cố Xạ và Đông lão gia nói chuyện.
Họ Cố kiệm lời, bởi vậy hai người này tuy nói chuyện với nhau, nhưng đa số là Đông lão gia mở miệng.
Sau khi Cố Tiểu Giáp sai hạ nhân ở Đông phủ đem hổ tiên ngưu tiên vào Đông phủ, liền đàng hoàng đứng sau lưng Cố Xạ.
Đông lão gia sau khi nói xong lời cảm tạ, rồi hỏi đến tình hình gần đây của phu phụ Nhất Chuy tiên sinh, lại không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nhu-bat-thuc-dinh/1284685/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.