Trên xe trừ bỏ lái xe cũng chỉ có thưa thớt vài hành khách.
Lái xe nhìn Tống Quân chần chừ không lên xe, thăm dò hỏi: “Lên xe không?”
Tống Quân cảm thấy kỳ quái, hỏi lại lái xe: “Bác tài, sao giờ này vẫn còn có xe?”
Lái xe nói: Nga, vừa rồi trên đường có trục trặc, trong chốc lát không thể sửa xong, đây là chuyến xe cuối cùng rồi, dù sao cũng phải đưa toàn bộ khách nhân tới bến.”
Tống Quân vừa nghe hắn nói thì không còn hoài nghi gì nữa, sải bước lên ô tô.
Bên trong xe có khoảng bốn, năm người, đều ngồi ở phía sau, Tống Quân theo thói quen không ngồi ở phía trước. Hắn ngồi cùng hàng với một nữ nhân, Tống Quân không nhìn kỹ bộ dáng, hắn cảm thấy có chút mệt mỏi nên nhắm hai mắt lại.
Dù sao cũng là ở trên xe buýt, Tống Quân không dám ngủ quá lâu, vẫn luôn chú ý đến thông báo điểm dừng.
Nhưng thật lâu mà radio bên trong xe không có vang lên, ô tô cũng không ngừng lại.
Tống Quân mở to mắt nhìn bên ngoài, phát hiện bên ngoài là một mảnh hắc ám, cẳn bản không biết ô tô chạy đi đâu.
Cái này cũng không bình thường, bởi vì mặc dù là đêm khuya, thành phố cũng có đèn đuốc sáng trưng, nơi nơi đều có đèn đường, tuyệt đối không thể là một màu đen như vậy.
Tống Quân vừa rồi cảm thấy mơ hồ, hắn hoài nghi mình có phải hay không chưa ngủ.
Nhịn không được quay đầu nhìn, trên xe vẫn là mấy người kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hon-do/2159738/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.