Nếu quỷ ốc ở công viên trò chơi đều được bật đèn, Tống Quân tin rằng tất mọi thứ ở xung quanh khi bị bại lộ dưới ánh sáng sẽ thập phần buồn cười. Nhưng đây là trong hoàn cảnh tối om, mặc dù chỉ là một trò chơi giả nhưng cũng có thể dọa người khác.
Thứ khiến con người sợ hãi nhất chính là mình đang ở trong bóng đêm nhưng vì không biết có thứ gì sẽ xuất hiện cho nên dẫn đến sợ hãi.
Vì phía trước Tống Quân có Hạ Hoằng Thâm, sau lại có Lăng Tiếu và Phó Văn Hy cho nên sợ hãi này giảm bớt ít nhiều, trong lòng hắn cũng thoải mái.
Tỷ như hiện tại, Hạ Hoằng Thâm có chút ghét bỏ đánh ngã một nữ quỷ xõa tóc đột nhiên rơi xuống ở phía trước.
Tống Quân vội vàng đi qua theo Hạ Hoằng Thâm, cố gắng không để nữ quỷ rơi xuống trước mặt mình một lần nữa.
Quỷ ốc trong công viên trò chơi cũng không rộng lắm, vốn là chỉ một đoạn đường nội thành, xung quanh đất đai đều là tấc đất tấc vàng nhưng đây cũng là nơi không quá rộng để xây dựng một quỷ ốc không được hoan nghênh ở trong một công viên trò chơi.
Bọn họ đi đã hơn mười phút nhưng cũng không thấy đường ra, lúc này Tống Quân thấy đầu hơi lạnh. Hắn nhìn thấy quan tài đột nhiên mở ra có một ánh sáng lục quang, còn nghe được tiếng quỷ kêu nhưng đến bây giờ bỗng nhiên yên tĩnh lại, chủ nhân kỳ dị của Tây Đô cũng không nhìn thấy. Chỉ thấy phía trước cách đó không xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hon-do/2159669/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.