Ed Hepc
Đèn phòng phẫu thuật sáng lên, Sở Kiều đầu dựa vào tường, trong thân thể chỗ có sức lực, giống như tại giờ khắc này bị rút khô.
Cũng không biết qua bao lâu, đèn đỏ cuối cùng cũng tắt.
Cửa phòng phẫu thuật mở ra thời khắc đó sở kiều đứng dậy chạy tới, nhìn thấy vẻ mặt bác sĩ vội vàng.
"Ba tôi thế nào?" Sở Kiều hoảng hốt hỏi, giọng phát run.
Quyền Yến Thác vô thức ôm chặt eo của cô, ôm cô vào trong ngực: "Người như thế nào rồi?"
Bác sĩ nhìn bọn họ một chút, sắc mặt nghiêm túc: "Chảy máu diện rộng, chèn ép nhiều chỗ ở thần kinh, người bệnh còn chưa có qua cơn nguy hiểm, hôn mê sâu."
"Hôn mê sâu?" Sở Kiều nghiêm mặt, giọng cất cao hỏi.
"Đúng!" Bác sĩ lấy khẩu trang xuống, bất đắc dĩ nói: "Cục máu áp bách thần kinh, người bệnh không cách nào thức tỉnh."
Không cách nào thức tỉnh.
Hai chân Sở Kiều mềm nhũn, cả người xém chút té ngã, may mắn người bên cạnh vòng lấy eo của cô, dùng sức đưa ôm cô vào trong ngực.
Người đàn ông nhíu chặt mày kiếm, khuôn mặt tuấn tú thần sắc trầm xuống: Phải bao lâu mới có khả năng tỉnh lại?"
Bác sĩ lắc đầu, chi tiết nói: "Cái này khó mà nói, mà nếu như bệnh nhân tỉnh lại, khẳng định cũng sẽ có di chứng khác. Điểm này, mời các người chuẩn bị tâm lý thật tốt!"
Sở Kiều cắn thật chặt môi, ánh mắt hoàn toàn mông lung.
Bác sĩ dặn dò y tá đưa bệnh nhân vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2354026/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.