Việc chỉnh đốn lại Thì Nhan vô cùng cấp bách.
Khi bán đi Thì Nhan, số tiền còn lại Tô Lê không hề động tới. Hôm nay lấy ra đúng lúc cần dùng để xây dựng lại Thì Nhan. Hai năm qua Sở Kiều kiếm được một chút tiền, hai người cộng lại cũng được một con số không nhỏ.
Trước ngày khai trương có rất nhiều việc cần chuẩn bị, với tình huống trước mắt thì mọi việc cần phải được tiến hành một cách khiêm tốn. Sở Kiều cân nhắc trái phải, cuối cùng quyết định đặt trụ sở tại ngôi nhà trước đây của bà ngoại.
Điều kiện ở đây cũng không tệ, phòng ốc đã đầy đủ đồ, không cần phải chuẩn bị gì cả, khai trương là có thể dùng ngay được. Đã có kinh nghiệm trước kia khi thành lập Thì Nhan, Sở Kiều cố gắng giản lược tất cả, có thể tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy.
"Sao rồi?" Tô Lê đã đến từ sáng sớm, đổi phòng khách thành phòng làm việc, bàn ghế đủ cả.
Sở Kiều nghỉ nửa ngày, hai người cùng nhau bài trí, "Không sai biệt lắm."
"Kiều Kiều, mấy hôm nay sắc mặt cậu không tốt, có tâm sự gì à?" Tô Lê cầm khăn lau trong tay lau bàn sạch sẽ, thuận miệng hỏi nhưng vẻ mặt Sở Kiều hơi đổi.
Lúc này, mấy bồn hoa xinh đẹp dưới bệ cửa sổ cũng ỉu xìu cúi đầu. Cành hoa yếu ớt nếu không được chăm sóc cẩn thận sẽ khô héo rất nhanh.
"Mình hơi mệt một chút." Sở Kiều đặt chậu hoa trở về, vẻ mặt mất mát.
Dọn dẹp xong nhà vệ sinh, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2354018/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.