Quyền Yến Thác không nói gì, gắp thức ăn một lần nữa, nghĩ đến điều gì đó, khóe mắt trầm xuống, "Lần trước nói em vẽ cho anh một bức chân dung, rốt cuộc em đã làm chưa?"
Nếu anh không nhắc, Sở Kiều cũng quên mất. Cô bĩu môi nói: "Sao thế?"
"Chưa vẽ xong?" Quyền Yến Thác cau mày.
Sở Kiều hơi chột dạ, bất đắc dĩ lầm bầm, "Ăn cơm xong sẽ đưa cho anh."
Nghe cô nói vậy, gương mặt Quyền Yến Thác mới giãn ra. Hai người cúi đầu ăn cơm, không nói chuyện.
Ăn xong cơm tối, bàn cũng chưa kịp dọn dẹp, Quyền Yến Thác liền lôi kéo Sở Kiều đi về phòng ngủ để xem bức họa.
Bức họa này bị gián đoạn mấy lần, Sở Kiều lấy tập bản thảo, rút ra một tờ bên trong đưa cho anh, "Của anh đây."
Quyền Yến Thác thò tay cầm lấy bức họa, nhíu chặt chân mày, "Cái này giống anh à?"
"Giống hệt!" Sở Kiều nghiêm túc gật đầu, cầm bản vẽ so sánh "Giống nhau như đúc."
Quyền Yến Thác cụp mắt, môi mỏng mím lại. Nhìn anh hung ác lắm hay sao? Người mà cô vẽ, chính là một hung thần ác sát, không giống với vẻ mê người của một chút nào!
Giơ tay ôm lấy eo cô, Sở Kiều còn chưa kêu lên đã bị anh áp xuống giường.
"Em dám dìm hàng anh à?" Quyền Yến Thác đè lên người cô, cúi đầu gặm nhẹ trên cổ cô.
Sở Kiều bị nhột, cười không ngừng, thở hổn hển: "Không có, không có mà."
"Sao lại không?" Quyền Yến Thác nguy hiểm nheo mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2354002/chuong-146-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.