Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Trì Việt có nằm mơ cũng không ngờ người cha mà mẹ mình luôn “nói gì nghe nấy” lại có thể bao nuôi người phụ nữ khác ở bên ngoài, hơn nữa chẳng mấy chốc người phụ nữ đó sẽ sinh cho anh một cậu em trai hoặc một cô em gái!
Mỉa mai thay!
Cuộc sống này, mợ nó thật là mỉa mai!
Gần bảy giờ tối, một chiếc Hummer màu đen chạy vào sân nhà. Quyền Yến Thác đậu xe xong, đẩy cửa nhà bước vào. Anh thay giày rồi vào trong, từ xa đã nhìn thấy một bóng người đeo tạp dề, đang bận rộn trong nhà bếp.
Kể từ khi kết hôn, Sở Kiều đã sa thải người giúp việc theo giờ, cơm tối đều được cô chuẩn bị. Theo lời cô nói, hương vị không quá ngon nhưng lại được cô làm hết lòng.
Quyền Yến Thác cảm động trước tấm lòng của cô, cho dù mùi vị không quá tuyệt vời, tối nào anh cũng ăn rất ngon lành.
"Về rồi à?”
Một đôi tay quấn ngang hông cô, Sở Kiều cũng không quay đầu lại, cầm bàn xẻng* trong tay, tiếp tục đảo đồ ăn trong nồi.
*Chú thích hình ở cuối chương.
Quyền Yến Thác cúi đầu, vùi mặt vào cổ cô, ngửi ngửi mùi hương thơm ngát từ tóc, cảm thấy an lòng: “Tối nay ăn gì?”
Sở Kiều cười tủm tỉm và quay đầu lại, nhìn lướt qua sắc mặt của anh rồi nói: “Đều là món anh thích ăn.”
"Vậy à.” Quyền Yến Thác tựa cằm lên vai cô và đáp lời, đôi tay lại giữ chặt lấy cô, không chịu buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353929/chuong-125-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.