"Oa oh ——"
Đồng Niệm thò tay cầm lấy ngón áp út của Sở Kiều, đôi mắt nhìn chằm chằm chiếc nhẫn đeo trên tay cô, chặc lưỡi, "Cái này thật đẹp, đẹp hơn của mình!"
Đôi môi Sở Kiều hơi nhếch lên, cười hả hê.
Ngồi đối diện trên ghế sô pha, Lăng Cận Dương hung hăng dẫm lên bàn chân của người đàn ông bên cạnh, khiến cho Quyền Yến Thác đau đến nhe răng há miệng.
Thấy được sự hâm mộ trong mắt Đồng Niệm, sắc mặt Lăng Cận Dương u ám, nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh, trong lòng lửa giận bập bùng.
Mẹ nó, dạy đồ đệ cho tốt thì thầy lại chết đói! Còn dám chạy đến nhà ông để khoe khoang, muốn chết!
"Mình ơi!"
Đồng Niệm lại gần, đưa tay ôm cổ Lăng Cận Dương: "Chiếc nhẫn của Kiều Kiều thật đẹp, em cũng muốn một cái."
"Em nhìn xem có đẹp không?" Lăng Cận Dương nhíu mày, cầm tay vợ yêu, môi mỏng mỉm cười, "Anh lại thấy của chúng ta vẫn đẹp hơn nhiều!"
Lúc đầu, chiếc nhẫn cưới này đã làm anh hao tổn tâm trí để thiết kế, là ý tưởng đôc nhất vô nhị, làm sao có thể bị hạ thấp giá trị đến thế?
Quyền Yến Thác nhận ra không khí có điều không đúng, lập tức đứng dậy ngồi sang phía bên vợ mình, đưa tay ôm người vào trong ngực, "Kiều Kiều, công viên trò chơi của chúng ta cuối tuần này khai mạc, đến lúc đó để Đâu Đâu tới cắt băng?"
"Công viên trò chơi?" Đằng sau ghế sa lon đột nhiên xuất hiện một thân hình mập mạp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353917/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.