Editor: Lovenoo1510
Đáng tiếc người đàn ông không chịu nể mặt, ôm sát vào eo cô thân mật, cười nói: “Vợ, mình về nhà đi, anh muốn đi ngủ!”
“………….”
Thiếu chút nữa Sở Kiều phun ra một ngụm máu, lập tức muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
“Trở về đi!”
Bà nội lên tiếng, mới hoá giải được tất cả xấu hổ.
Lúc Sở Kiều rời đi, đầu chôn ở trước ngực, cũng không dám nâng lên.
Vốn đang trầm mặt, lúc này sắc mặt Phạm Bồi Nghi càng thêm khó coi, “Mẹ, mẹ đã thấy chưa? Thế này còn ra bộ dáng gì nữa?”
Bà cụ dựa vào ghế sa lon, gậy trong tay gõ nhẹ, cười nói: “Không phải gần đây con đang dọn dẹp đồ cũ sao? Mẹ nhớ là trong rương kia còn có một cái khoá vàng, là Quyền tử đeo khi còn bé, con tìm đi, nói không chừng nó sẽ có ích đấy.”
Khoá vàng?
Phạm Bồi Nghi nhíu mày, thoáng chốc hiểu được, “Mẹ nói là, đưa cái khoá vàng đó cho chắt trai?”
Ý của bà ấy, hiển nhiên bà cụ có thể hiểu rõ, ánh mắt sắc bén nhìn về phía bà, “Sao, không phải con vẫn muốn ôm cháu trai à?”
Nghĩ thôi cũng nhất định là muốn rồi!
Phạm Bồi Nghi mím môi, cuối cùng lộ ra nụ cười, “Vậy con phải nhanh chóng làm xong hôn lễ cho bọn nó, không thể lại để gây ra chuyện cười nào nữa!”
Mặc dù đã sớm lấy giấy kết hôn, nhưng nghi thức vẫn chưa làm, điều này ở trong mắt mọi người còn chưa thật sự tính là kết hôn! Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353907/chuong-118-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.