Edior: Rùa Lười
________________________________
Hành lang không có một bóng người, Sở Kiều tiếp tục bước xuống lầu thì lại thấy đèn phòng bếp đang sáng.
"Tắm xong rồi hả?" Quyền Yến Thác nâng mắt lên nhìn qua, trên gương mặt tuấn tú là một vẻ dịu dàng hiếm có. Anh làm gì cũng nhanh nhẹn, đã thay đồ xuống dưới từ sớm rồi, thậm chí còn đun nước pha trà xong rồi.
Đưa chén trà nóng cho cô, Quyền Yến Thác chỉ vào chỗ đối diện, cười nói: "Lại đây ngồi."
Sở Kiều trợn tròn mắt nhìn anh một cái, thầm nghĩ, ai mà thèm ngồi uống trà nói chuyện phiếm với anh chứ! Cô mím môi, cầm cái túi trên sô pha lên, bước nhanh về phía cửa.
Người đàn ông ở phía sau cũng không đuổi theo, cứ như là đã biết cô sẽ thế từ trước vậy.
Sở Kiều đi đến cửa, ấn ngón cái xuống, nhưng đợi mãi cũng không thấy cửa mở ra. Cô nhíu mày, lại thử lại mấy lần nữa, nhưng cánh cửa mãi cũng chẳng có chút phản ứng nào.
"Sao lại không mở được?" Sở Kiều lấy lại tinh thần, ánh mắt nén giận nhìn chằm chằm vào anh.
Quyền Yến Thác vắt chéo hai chân, vẻ mặt bình thản ngồi trên ghế. Tay anh cầm chén trà, ánh mắt thâm thúy nhuộm vài tia vui vẻ vui vẻ, nhấp một ngụm trà trong chén: "Không có điện."
Không phải vừa nãy anh còn mở cửa sao? Giờ lại không có điện!
Sở Kiều biết là anh cố ý, hầm hừ bước lên phía trước, đứng trước mặt anh: "Quyền Yến Thác anh đã đùa chán chưa?"
"Vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353768/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.