Editor: ngocdiemhepc
Quyền Yến Thác ra quyền vừa nhanh vừa mạnh, Trì Việt tránh không kịp. Má trái anh ta bị đánh lệch đi, khóe miệng rỉ ra vết máu ti ti, mùi máu tanh lan tràn trong miệng anh ta.
Một tay Trì Việt chống đất đứng lên, gương mặt tuấn mỹ của anh ta thoáng chốc lạnh tới cực điểm, anh ta giơ tay lau vết máu ở khóe miệng, cười lạnh nói: "Anh đánh em?!"
"Không đánh cậu sao cậu có thể nhớ lâu được?"
Ngón tay Quyền Yến Thác giơ lên, chỉ vào anh ta mắng: "Tôi nói bao nhiêu lần rồi, Sở Kiều là vợ tôi, cậu nên cách xa cô ấy một chút! Cậu không có việc gì thường xuyên tới gần cô ấy thấy có thích hợp không? Đầu cậu có phải là có vấn đề hay không hả?!"
"Em không có vấn đề!"
Trì Việt chớp mắt, vẻ mặt cuồng quyến, "Em cho anh biết, em rất tỉnh táo! Sở Kiều là vợ anh sao? Hừ, dù có là vợ đi nữa, vậy thì thế nào? Người nào quy định tất cả người cô ấy là đồ vật của anh, ngày nay là thời đại gì rồi, cô ấy không thể có bạn bè sao? Cô ấy có chuyện, bạn bè không thể giúp một tay? Hơn nữa, là em nguyện ý chủ động giúp cô ấy, em vui lòng ngã vào cô ấy, anh có ý kiến gì không?!"
Từ nhỏ đến lớn, Quyền Yến Thác cũng không nghe anh ta nói lời như vậy! Hơn nữa Trì Việt nói những lời này, đủ để làm bùng nổ nắm lửa kia trong lòng anh, lửa cháy mãnh liệt lan tràn.
"Trì Việt, cậu tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353733/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.