Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Sáu giờ tối, nhà họ Sở ăn cơm chiều đúng giờ, đây là thói quen đã được duy trì bao nhiêu năm qua.
Sở Nhạc Viện vội vàng chạy về nhà, vừa tới cửa đã bắt đầu ồn ào, “Mẹ nấu cơm xong chưa? Con đói quá!”
Nghe thấy tiếng con gái, Giang Tuyết Nhân lập tức mang một ly nước trái cây từ trong nhà bếp ra, đưa cho cô ta, “Sao lại đói thành như vậy? Con không ăn cơm trưa à?”
Cầm ly nước trái cây lên, uống hết hơn phân nửa, Sở Nhạc Viện mới thở phào nhẹ nhõm, nói, "Lúc trưa con phải tiếp đãi khách, từng đám người cứ tới lần lượt, dùng bữa rồi đi, con ăn được có vài miếng, thật đáng ghét!”
Giang Tuyết Nhân đau lòng, xoa hai vai của cô, sau đó nhìn ra xung quanh rồi hỏi, “Sao chỉ có một mình con về, Tư Phạm đâu?”
"Anh ấy có tiệc xã giao.” Sở Nhạc Viện dựa lưng vào chiếc ghế sofa mềm mại, thúc giục mẹ mình, “Được rồi, mẹ mau xào rau đi, con chết đói mất.”
"Được,” Giang Tuyết Nhân cười, đứng dậy, tiện tay đưa một ít hoa quả khô trên bàn trà cho con gái, “Tối nay có món đầu cá nấu với ớt bằm*, mẹ đã đi mua cá hồi sáng, tươi lắm con à.”
*Nguyên văn là “đóa tiêu ngư đầu”, nhưng khi mình tìm trên mạng thì thấy trên đầu cá có một lớp ớt đỏ rực bằm nhuyễn ~ “đóa tiêu” ở đây là một loại ớt bằm được đặc chế ở Hồ Nam
Nghe vậy, Sở Nhạc Viện càng nhíu mày thêm, tham ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353729/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.