Editor: Rùa Lười
Khó lắm mới có được ngày cuối tuần để ngủ nướng, Sở Kiều không muốn dậy sớm. Cô rúc vào trong chăn ấm áp, nghiêng đầu thoải mái cọ cọ, muốn ngủ tiếp.
Tối hôm qua cô thiết kế bản vẽ, đến tận hai giờ đêm mới ngủ, cô lăn một vòng trong chăn, phát hiện ra ấm áp dần dần biến mất. Người đàn ông nằm bên cạnh không ở đây, mất đi hơi ấm trên người anh, rất dễ lạnh.
Sở Kiều bĩu môi, cuối cùng cũng mở mắt. Cô xoa xoa tóc, ngồi dậy, thật ghét cái gọi là luyện tập buổi sáng của Quyền Yến Thác.
Trời lạnh thế này, còn muốn ra ngoài chạy bộ. Cô ghét nhất sáng sớm phải ra ngoài, bị gió lạnh thổi, lạnh đến nỗi cả người run rẩy, chỉ muốn lập tức quay trở lại cái giường ấm áp.
Nhưng không có anh ở bên cạnh, trong chăn cũng không ấm áp. Cơn buồn ngủ của Sở Kiều tiêu tan hết rồi, không muốn tiếp tục nằm nữa.
Vén chăn lên đi xuống giường, sau khi rửa mặt, cô mở tủ quần áo ra chọn đồ. Ở nhà nghỉ ngơi, cô thích mặc đơn giản một chút, cả người đều có thể thoải mái.
Bên trên cô chọn chiếc áo lông màu vàng nhạt dài rộng, bên dưới là chiếc quần với màu đen chủ đạo. Sở Kiều đặc biệt chọn một đôi dép nhung mềm mại, dưới chân ấm áp, cả người cũng không cảm thấy lạnh.
Trên tay cô là một sợi dây màu đen, cô ghim những sợi tóc xõa xuống lên, tùy ý vuốt vuốt vài cái rồi buộc mái tóc dài ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353695/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.