Editor: Thư
Kéo cánh tay của anh lại, Sở Kiều biết mạnh bạo không được, chỉ có thể mềm mỏng. Đôi tay cô đè bả vai anh lại, nhón chân lên đặt một nụ hôn lên mặt anh, cười nói: "Ta thật sự có chuyện phải đi gấp! Anh giúp em che giấu đi nha."
Căn bản Quyền Yến Thác không ngờ cô lại có động tác như thế, mất hồn một lúc, cô đã xách ví da chạy biến từ bên cạnh anh, lái xe thật nhanh ra khỏi đại viện.
Giơ tay lên sờ sờ chỗ bị cô hôn, sau đó Quyền Yến Thác mới phản ứng kịp, cô đang dùng mỹ nhân kế ư?
Trì Việt ngồi trên ghế sofa, đáy mắt ngập sự u ám. Một màn vừa diễn ra ở phía sau cầu thang kia, anh ta nhìn thấy rõ ràng đầu đuôi, nụ cười trên môi mỏng hơi thu lại một chút.
Lái xe chạy tới khách sạn Vân Phàm, Sở Kiều gia tốc chạy thẳng. Cô đi tới sảnh trước của khách sạn, thấy Tô Lê đang đi qua đi lại nhìn quanh.
"Là người nào?"
Tô Lê lôi kéo Sở Kiều đi vào thang máu, vừa đi vừa nói, "Lúc mới tới, nhân viên lễ tân cho tôi biết, người nọ đã lên đi."
Cô nhìn nhìn bên ngoài, cau mày nói: "Đã được nửa giờ."
Đến thang máy, Sở Kiều và Tô Lê đi vào, hai người đi thẳng tới phòng số 2280.
Leng keng ——
Chuông cửa phòng nghỉ reo lên, một lát sau mới truyền đến giọng nói của người ở bên trong, "Ai vậy?"
Là giọng nói của một người đàn ông.
Hai người Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353686/chuong-61-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.