Editor: Thư
Chuyện của Thì Nhan không kéo dài được, trong lòng Sở Kiều hiểu rõ ràng. Hơn nữa còn liên lụy Tô Lê, cô ngàn vạn không cho phép.
Ở đồn cảnh sát bên kia lại tìm Tô Lê đi hỏi thăm một lần, bên ngoài xường may mặc bên kia canh chừng rất gắt, hiển nhiên cũng có không ít quan hệ.
Tô Lê là một đứa nhỏ vô tư, lần nữa nói không có gì. Cũng chỉ là bị cha cô chửi mắng một trận, số tiền kia vẫn còn có thể cho cô. Nhưng trong lòng Sở Kiều lại cực kì khó chịu, nếu như liên lụy cả nhà họ Tô vào, cô tuyệt đối không thể tiếp nhận.
Có đôi lời nói rất đúng, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Nhưng nếu thật sự muốn cúi đầu thì cũng là chuyện cô phải làm, mọi chuyện là do cô gây ra, sao họa lại lan sang những kẻ khác?!
Cả đêm không ngủ, Sở Kiều tựa vào đầu giường, kinh ngạc nhìn bầu trời u ám ngoài cửa sổ. Cô chợt nhớ tới mấy ngày nay cũng không có tin tức gì của Trì Việt, trong lòng lo lắng.
Ước hẹn ngày đó chỉ là do tâm huyết dâng trào. Sau khi suy nghĩ một chút, nếu như Trì Việt thật sự muốn đưa cô đi, nàng có thể lâm trận lùi bước hay không?
Nếu như vĩnh viễn chỉ là nếu như, không ai có thể biết đáp án.
Sở Kiều không muốn truy cứu, nhưng luôn luôn biết ơn Trì Việt đã giúp một tay, đồng thời cô cũng muốn dặn dò anh một tiếng, chuyện giúp cô đào hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353621/chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.