Cửa sổ sát đất thông suốt sáng ngời, trên bàn làm việc bày cà phê, trái cây, điểm tâm, Tô Lê còn thiếu là lấy phòng làm việc đi rửa sạch sẽ, dâng tặng cho người đàn ông kia.
Vẻ mặt Quyền Yến Thác lười biếng ngồi trong ghế xoay, mặc dù không lên tiếng, nhưng khóe miệng mơ hồ lộ ra nụ cười.
Cười thảnh thơi nhìn người nọ lau chùi, thấy Tô Lê nhiệt huyết dâng trào, chân chó một dạng bận trước bận sau.
Sở Kiều bất đắc dĩ thở dài, ý bảo cô ấy có chừng có mực, trước tinh thần thua trận, sau đó tiến hành đàm phán như thế nào?
“Ha ha, các người từ từ thảo luận.” Tô Lê khẽ mỉm cười, kéo Hứa Khả Nhi trốn vào phòng nghỉ ngơi.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ sáng rỡ, có thể chiếu sáng mỗi một góc thế gian. Sở Kiều nhìn không thấu trong lòng của người đàn ông đối diện, cô phải thật cẩn thận, chỉ sợ ngã vào cạm bẫy.
Sở Kiều ưỡn thẳng lưng lên, khí thế tuyệt đối không thua anh, “Quyền thị đã cho Quý thị đầu tư, tại sao còn muốn cho chúng tôi đầu tư?”
Cô cũng không nhận ra, phòng làm việc nhỏ của chính mình lúc này, có thể bị tập đoàn Quyền thị nhìn trúng!
“Cho Quý thị đầu tư, đó là Quyền thị bỏ tiền.” Quyền Yến Thác bưng cà phê lên nhấp một hớp, mày kiếm nhẹ chau lại, trong cà phê có thêm đường số lượng không đủ, anh không hài lòng để ly xuống, không đụng vào nữa.
Sở Kiều lờ mờ phát giác ra, chất vấn nói: “Có khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353557/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.