Đẩy cửa phòng nghỉ ra, đi vào, Sở Kiều đứng ở cửa bên, cũng không có tiến thêm.
Khuôn mặt của người đàn ông ngồi trên sô pha rất tuấn mỹ, anh bắt chéo hai chân, cô thấy rõ ràng ngón tay anh nhẹ gõ khớp xương ở giữa gối. Cặp mắt sắc bén kia quét qua mặt cô, trầm giọng nói: “Muốn cơ hội lần này không?”
Ánh mắt Sở Kiều tối lại, giãy giụa ngắn ngủi đi qua, thẳng thắn: “Muốn.”
Cô thản nhiên và thành thực, Quyền Yến Thác rất hài lòng, anh đứng dậy đi tới, đứng lại trước mặt cô.
Sở Kiều không có tránh né, yên tĩnh chờ động tác kế tiếp của anh.
Lát sau, ngón tay thon dài của người đàn ông nhẹ giơ lên, chạm vào cánh môi đỏ hồng quyến rũ của Sở Kiều, nhẹ giọng nói: “Van cầu tôi!”
Một lời vừa thốt, Sở Kiều lập tức không muốn nhượng bộ nữa. Cô đẩy tay của anh ra, khuôn mặt xinh dẹp lộ vẻ nghiêm nghị.
Đáy mắt cô chứa đụng sự sắc bén, cũng như sự quật cường lúc mới gặp. Quyền Yến Thác thấp giọng cười một tiếng, trái tim sáng tỏ, lúc này thì nên chơi như thế nào, anh rất thành thạo, đúng mực nắm bắt được chính xác.
“Để cho cô động động (*) cái miệng nhỏ nhắn mà thôi, có cần mím chặt đến thế không hử?” Quyền yến thác đáy mắt tươi cười, không lạnh không nóng giọng nói.
(*): nam chính đang chơi chữ với nữ chính. “Động động” vừa có thể hiểu là mở miệng năn nỉ xin xỏ anh í, vừa có thể hiểu là anh í ám chỉ chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353540/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.