Ngay sau đó, Quyền Yến Thác nhìn người đàn ông đối diện, đôi mắt sắc bén híp nhẹ. Anh nhìn Sở Kiều, ý cười trên khóe miệng sắc bén: “Tin tức của Quý thiếu cũng rất nhanh nha.”
Quý Tư Phạm mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh, giải thích hợp tình hợp lý: “Giúp đỡ bạn bè, không thể không đến một chuyến.”
“Thật sự là lo lắng như vậy.” Quyền Yến Thác không mặn không nhạt đáp một câu, ánh mắt nhìn không ra phập phồng.
Hai người đàn ông khí thế cường đại, đi qua nơi vừa đứng, ai cũng không chen lọt vào.
Bên này tự nhận là người bị hại, không cam lòng. Hắn bị đánh thành bộ dáng đầu heo, chưa cho nói cái cách, còn có đàn ông tranh nhau vì cô ra mặt, hơn nữa thoạt nhìn đều người có tiền? Chẳng lẽ hắn không có tiền sao, hừ!
“Ai u!” Trương Hoa ôm đầu kêu đau, miệng cũng không còn nhàn rỗi: “Tôi muốn đi bệnh viện kiểm tra vết thương, tôi muốn kiện cô ta!”
Vốn Quyền Yến Thác không thấy hắn, nghe được hắn ồn ào đứng lên liền hiểu được. Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt kia, khóe mắt hiện lên một chút tàn khốc.
Sở Kiều trơ mắt nhìn anh đi tới, còn chưa kịp nói một câu.
“Cô ấy đánh ông sao?” Quyền Yến Thác tựa vào trước bàn, lấy ra một điếu thuốc hút.
Cục cảnh sát không thể hút thuốc, nhưng anh không kiêng kị như vậy. Trương Hoa hoảng hốt, nghe được câu hỏi của anh, không tự giác đề cao giọng nói, cho mình thêm can đảm: “Chính là cô ta! Việc này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353530/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.