Thời gian thi đấu dài tới tận một tháng, mười lăm ngày đầu tiên là vòng loại, sau khi kết thúc vòng loại liền tiến vào đấu bán kết, cuối cùng là trận chung kết.
Thời gian đấu vòng loại dài nhất cũng nhàm chán nhất, trò hay phải chờ tới tận chung kết, khi các đại cao thủ quyết đấu với nhau.
Đương nhiên, cái này là đối với những người khác.
Đối với loại người cuồng vọng, tự đại như Thời Sênh thì cao thủ gì đi lên cũng lập tức chém luôn.
Cũng may thân phận của cô là ác ma, đổi thành người khác thì phỏng chừng thi đấu cũng không cần luôn.
Người trong trường không ít, người tham gia thi đấu cũng rất nhiều. Có ba sân thi đấu, Tuyết Đại đấu vào ngày thứ năm ở sân thứ ba.
Mục Vũ còn muộn hơn, ngày thứ tám mới đấu.
“Vị Tức, tới xem tôi thi đấu không?” Tuyết Đại xem thời gian thi đấu xong liền chạy tới cạnh Thời Sênh, ánh mắt nhìn cô đầy chờ mong.
“Xem cô bị đánh à?”
Tuyết Đại xụ mặt, “Vị Tức, đừng đả kích người ta thế. Có lẽ vận khí của tôi tốt, gặp được người thực lực yếu hơn thì sao?”
“Cô lại…” Thời Sênh ngậm miệng, cô ta là nữ chính cơ mà.
Vận may của nữ chính là chuẩn cmnr.
Chán ghét.
“Mục Vũ không đi thì tôi không đi.” Cô còn phải tìm cách phá giải hiến tế linh hồn, còn tên ngu si đần độn Mộ Bạch kia nữa, quá nhiều chuyện, bản tổng tài rất bận!
“Sao cái gì cô cũng phải nghe theo cậu ta thế?” Tuyết Đại kêu lên, “Cậu ta là nam sinh, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/507073/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.