“Đẹp sao?” Hắn cầm lấy điếu thuốc, hỏi lại một câu.
Giọng hắn hơi khàn mang theo vài phần gợi cảm.
Trên người hắn có vài phần bĩ khí, mơ hồ trộn lẫn mấy phần âm u khiến cho người ta dễ dàng bị bề ngoài của hắn hấp dẫn mà lọt vào bẫy tự lúc nào.
Thời Sênh ném trái cây trong tay xuống, đứng lên, hơi hếch cằm, “Anh định hỏi cái gì?”
Khóe miệng người đàn ông nhếch lên, tựa hồ rất vui vẻ, “Cô cảm thấy sao?”
Câu đầu tiên hắn hỏi “đẹp” là về chuyện đánh nhau bên kia, câu thứ hai hắn hỏi “đẹp” là hỏi về chính hắn.
[Nhiệm vụ ẩn giấu: Đội quân tiên phong mũi nhọn. Mục tiêu nhiệm vụ: Diệp Sâm. Nhiệm vụ: Giúp Diệp Sâm huấn luyện một đội quân đặc chủng đủ tư cách.]
Thời Sênh: “…”
Diệp Sâm thấy biểu tình của thiếu nữ đối diện từ không hề sợ hãi biến thành cổ quái.
Nhưng ngoại trừ điểm này, rốt cuộc hắn chẳng nhìn thấy cô có cảm xúc gì khác…
Một hồi lâu sau, Thời Sênh mới nói, “Anh khá xinh đẹp.”
“Tôi không cảm thấy đây là một lời khen ngợi dành cho mình.” Diệp Sâm khẽ cười, “Cô bé, lúc em nói dối luôn nghiến răng nghiến lợi thế này sao?”
Như thể muốn gϊếŧ hắn tới nơi ấy.
“Tôi không biết khen người.” Thời Sênh khôi phục lại vẻ bình thường, liếc hắn cười lạnh, “Anh là người đầu tiên, thấy vinh hạnh đi.”
Diệp Sâm nhìn Thời Sênh biến sắc mặt, cảm thấy cực kỳ thú vị.
“Đúng là tôi thấy rất vinh hạnh, cô bé đừng thích tôi là tốt nhất.” Diệp Sâm xoay người đi ra ngoài, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/507005/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.