Thời Sênh ngoài miệng thì nói không muốn đánh nhau với Diệp Dao, nhưng thân thể cô lại rất thành thực.
Tốc độ ra tay còn nhanh hơn cả phản ứng của những người khác.
Làm cho mọi người kinh ngạc là Diệp Dao trước đó còn mảnh mai, yếu ớt, không có chút sức chiến gì, lúc này lại có thể đánh nhau với Thời Sênh, mà lại có thể không lập tức một giây quỳ.
“Ngươi đã gϊếŧ hắn, ngươi đã gϊếŧ hắn, ta muốn gϊếŧ ngươi.” Miệng Diệp Dao lặp đi lặp lại mấy câu này.
“Tôi gϊếŧ ai?” Nam chính đại nhân còn đứng ở bên kia, ông đây đâu có động vào hắn đâu.
“Ngươi đã gϊếŧ hắn, ta muốn gϊếŧ ngươi, gϊếŧ ngươi…”
Thời Sênh nổi điên, ông đây đã gϊếŧ ai hả? Lật bàn! Có bản lĩnh thì cô nói thẳng ra đi.
Mẹ kiếp, Diệp Dao bị người chiếm xác à? Sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như thế?
Thời Sênh tìm đúng cơ hội, một cước đá vào bụng Diệp Dao, cô ta lùi về sau mấy bước, đại khái đang muốn tiếp tục xông lên, nhưng vừa đứng thẳng thì sắc mặt lại lập tức thay đổi, cúi người ôm bụng, mặt trắng bệch.
“A!” Thân mình Diệp Dao lung lay sắp đổ.
Cơ hội tốt, lại bổ thêm một kiếm.
Thời Sênh đứng rất gần Diệp Dao, thiết kiếm vừa vung, lập tức đâm thẳng xuống đầu vai Diệp Dao.
Thời Sênh: “…”
Cái này không phải do tay bản cô nương quá linh động, ai bảo Diệp Dao đột nhiên xoay người, vị trí của thiết kiếm cũng thay đổi chứ.
Đều là lỗi của tác giả.
Lại đâm thử một lần nữa vậy.
Thời Sênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506812/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.