Thời Sênh đang chuẩn bị tan sở, Hoàng Tùng đột nhiên lao vào, “Các anh em, mau đi thôi, anh Hoắc tìm thấy nghi phạm rồi.”
Mọi người cũng đều sắp tan sở, nghe vậy liền vội vàng cầm đồ của mình chạy theo Hoàng Tùng.
Tình tiết mà Thời Sênh tiếp nhận càng lúc càng trở nên mơ hồ, vì cô không hề biết ai là hung thủ.
Cô nghĩ một chút rồi cũng đi theo sau xe mấy người kia, đi thẳng về phía Đông thành phố.
Phía Đông thành phố là khu rất cũ kỹ, nhiều con hẻm, xe của đội hình sự dừng lại ở một con hẻm nhỏ, không thể nào lái tiếp được, nên họ đành xuống xe, chạy xuyên qua con hẻm đó.
Thời Sênh xuống xe chậm một chút, lại bị một người bán hàng rong đi qua cản đường, chờ khi cô chạy tới con hẻm phía trước thì mọi người đều đã đi cả rồi, chỉ còn lại bốn phía vắng tanh với những con hẻm đan chằng chịt như mạng nhện.
Thời Sênh chống nạnh, bĩu môi phì một tiếng, cô lôi điện thoại trong túi ra, hack hệ thống của đội hình sự.
Hệ thống mà đội hình sự dùng đều cùng một bộ, nếu nói qua mạng thì người bên phía cục cảnh sát có thể nghe thấy, người mang bộ đàm cũng có thể nghe thấy.
Qua đối thoại của họ, Thời Sênh xác định được phương hướng mà họ chạy, liền đuổi theo theo hướng ấy.
Xuyên qua hai con hẻm, Thời Sênh đã nhìn thấy người của cục Cảnh sát, anh ta đang phục kích ở góc đường, quay lưng về phía cô.
“Pằng!”
Tiếng súng này vang lên quá đột nhiên, viên cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506734/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.