Lần này đúng là Lê Lan sợ mất hồn mất vía, không đồng ý cũng dễ hiểu thôi.
“Con biết mà, lần này là ngoài ý muốn, sau này con sẽ tự bảo vệ mình cẩn thận, tuyệt đối không xảy ra chuyện thế này nữa.”
“Làm ở đó có ai không xảy ra chuyện ngoài ý muốn đâu?” Trong nhà đã có một người rồi, còn bắt bà đưa cả con gái mình vào nữa sao. Lần này nói thế nào Lê Lan cũng không muốn.
Lúc trước nếu bà không mềm lòng thì đã không xảy ra chuyện hôm nay, để cho bảo bối nhà bà phải chịu khổ như vậy.
Bất luận Thời Sênh có nói gì, Lê Lan cũng không đồng ý.
Tần Dật là cục trưởng, nếu ông không đồng ý, thì cô thực sự không có cách nào tiếp tục ở lại đội nữa.
Thời Sênh nhìn hai người không có ý định buông lỏng, lại nói tiếp: “Bố, bố đã từng bảo con, làm việc gì cũng không được bỏ dở giữa chừng mà? Nếu bây giờ con rời khỏi đội, người của đội hình sự trinh sát sẽ nghĩ con thế nào?”
“Tiểu Vũ à, lần này con nghe lời mẹ con đi.” Tần Dật cũng sợ mất vía, cả tháng nay ông cũng không có lấy một giấc ngủ ngon.
Thời Sênh lườm Tần Dật: “…” Bố là đồ sợ vợ!
Tần Dật bó tay: “…” Biết làm sao được, ai bảo ở nhà mình mẹ con là to nhất!
Chuyện này vẫn không ra được kết luận gì, Thời Sênh kiên quyết đòi đi, Lê Lan kiên quyết không đồng ý, Tần Dật bị kẹp ở giữa không biết làm sao đành vội vàng chuồn khỏi nhà.
Thời Sênh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506732/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.