So với Minh Khâm và cô gặp trước đây, cô thích Liên Trầm hơn, dù hắn phòng bị mình, nhưng hắn không có sự che đậy đặc biệt.
Không giống như thiểu năng Minh Khâm đó, nghĩ tới đã khó chịu.
“Điện hạ?” Liên Trầm lên tiếng nhắc nhở.
Thời Sênh thu lại suy nghĩ hỗn loạn, cô nhìn chằm chằm vào Liên Trầm, khóe miệng mỉm cười, “Liên Thừa tướng không cần phòng bị ta như vậy. Ta sẽ không làm gì ngươi, đương nhiên lời này ngươi chắc chắn không tin. Không sao, sẽ có một ngày, ngươi sẽ tin.”
Liên Trầm ngây ra, trong lòng đầy nghi hoặc.
Nàng ta rốt cuộc muốn làm gì?
Trong cung giúp mình xử lý thi thể, giờ lại nói lời này.
Ánh mắt của Thời Sênh đột nhiên dừng lại trên chiếc thuyền hoa phía xa, xung quanh thuyền hoa đều buông vải mỏng, nhưng lúc này mặt hồ có gió, thổi bay rèm, khiến cô nhìn rõ cảnh bên trong thuyền.
Nhan Cẩm Tú…
Lần trước mới xảy ra chuyện ở đây, lại còn dám lên hồ.
Không hổ là nữ chính, gan này cũng đủ lớn.
Ngay khi Thời Sênh đang suy nghĩ, bất ngờ đã xảy ra, trên thuyền đột nhiên có người đánh nhau, độ lắc của thuyền càng ngày càng lớn, nghiêng về một bên, cuối cùng lật nhào.
Hai bóng người xông ra khỏi thuyền, giao đấu trên mặt hồ.
Ngay trong lúc này, trong nước lại xuất hiện mấy người, lên trước giúp đỡ.
Thích khách này xuất hiện khắp nơi!
Nghề sát thủ này có tương lai thật.
Hay là bản cô nương đi kiêm chức mở tổ chức sát thủ? Nhà nước bảo đảm, đầy đủ năm giấy chứng nhận, ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506705/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.