Thời Sênh trừng mắt nhìn Bùi Tiến một cái. Hắn cười gượng hai tiếng, chuyển chủ đề sang nhiệm vụ, “Nhiệm vụ này…”
Thời Sênh tách vỏ hạt dưa, “Không có hứng thú.”
“Nhiệm vụ này cô không làm, sẽ phải chịu trừng phạt.” Loại nhiệm vụ tích lũy ban bố trực tiếp này, nếu như không hoàn thành, nghiêm trọng sẽ bị trực tiếp loại bỏ, không thì cũng sẽ phải chịu trừng phạt, về phần trừng phạt là gì thì không ai muốn nói đến, dù sao tất cả mọi người cũng nỗ lực đi hoàn thành nhiệm vụ tích lũy.
Gương mặt Thời Sênh bình tĩnh, “Ừ.”
Bùi Tiến: “…” Cô ừ cái gì?
Có thể có chút cảm giác lo lắng đi được không!!
Năm nghìn đầu người!
Dù là đưa đầu chờ chém, cũng phải chém đến mỏi tay, huống chi năm nghìn người này còn có thể chạy khắp nơi, phải làm tới khi nào chứ?
“Cô lấy hạt dưa ở đâu ra vậy?” Lỗ tai Bùi Tiến bị lấp bởi tiếng hạt dưa.
“Đoán xem.”
Bùi Tiến: “…”
Tôi đoán cái rắm ấy!!
Lúc này gian phòng chỉ còn dư lại vài người. Mấy kẻ đi xuống lúc trước đều khá to gan, những kẻ nhát gan này nào dám xuống dưới.
Nghe được cuộc đối thoại của Thời Sênh và Bùi Tiến, bọn họ nhất thời cảm thấy lạnh run người, cứ như một giây tiếp theo, người ngồi bên kia sẽ tới cắt đầu người vậy.
“Anh Bùi…”
Miêu Miêu kéo Bùi Tiến nói chuyện, cách Thời Sênh rất xa.
Ha! Cô gái nhỏ này có ý gì đây? Nhìn cô đáng sợ lắm sao?
Thời Sênh lại gần Miêu Miêu, “Cô sợ tôi lắm à?”
Miêu Miêu chợt rụt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506626/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.