Bước vào thế giới này, cho dù Thời Sênh không gϊếŧ người cũng sẽ có người khác gϊếŧ cô.
Mọi người đều vì mục đích tiếp tục sống, chết thì chỉ trách bản thân mình đen đủi.
Quy tắc của trò chơi chính là như vậy, chẳng thể trách người khác.
Nếu đã như vậy, Thời Sênh cũng không khách khí, vượt lên trên bảng xếp hạng với tốc độ vô cùng nhanh.
Cô lọt vào top ba mươi, nhưng đều chưa gặp được thẻ chữa trị, điều đó chứng tỏ thẻ chữa trị khan hiếm đến mức nào.
Được thôi, không chỉ thẻ chữa trị khan hiếm, rất nhiều chức năng của thẻ đen khác cũng là độc nhất vô nhị, chỉ có rất ít trường hợp bị trùng lặp, ví dụ như thẻ tốc độ của cô chính là một loại dễ gặp nhất.
Đáng đời cho cô là bia đỡ đạn.
Tức giận nha!
Lại còn kỳ thị tấm bia đỡ đạn.
Người tạo ra quy tắc của trò chơi này có phải là một tên đần độn không?
Thời Sênh nhìn cánh tay ngày càng tê của mình, nếu còn tiếp tục không tìm thấy thẻ chữa trị thì nhất định cô sẽ xong đời!
Hệ thống, mi có đạo cụ nào có thể cho bản cô nương sử dụng không?
Ây yo chết tiệt, tí nữa thì quên mất Hệ thống rồi.
Cái Hệ thống đần độn này có cả một cái cửa hàng đó.
[… Giá trị làm người quá thấp, không thể cung cấp.]
Giá trị làm người…
Kiếm của ông đâu?
[Cần một vạn điểm tích lũy để đổi.] Hệ thống lập tức sửa lời.
Cái gì? Một vạn?
Bà đây tổng cộng chỉ có năm vạn điểm, ngay lập tức liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506614/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.