Chỗ cô đang ở lúc này có lẽ là nhà xác của bệnh viện, âm u, không có ánh sáng, nhưng có lẽ là một nơi khá an toàn.
Thời Sênh miễn cưỡng tìm một nơi có ánh sáng, cô kéo chiếc giường bệnh bỏ đi, chống người rồi ngồi lên mép giường.
Hiện giờ trên người cô chỗ nào cũng đau.
Thời Sênh chậm rãi bắt đầu kiểm tra cơ thể.
Bả vai có vết xước, vừa nhìn là có thể nhận ra vết thương này là do bị cái thứ vừa nãy cào, lúc này đã thành màu đen, xung quanh vết thương đều tê tê, ấn vào hoàn toàn không hề có cảm giác.
Cộng thêm vết thương trước đó cô bị thanh sắt đâm vào, cảm giác như cả cánh tay đều bị phế.
Vết thương này chắc là sẽ không có bệnh truyền nhiễm đấy chứ?
Thời Sênh nhìn đi nhìn lại vết thương trên bả vai, nhất thời cũng không biết nên xử lý thế nào.
Cuối cùng chỉ đành xử lý trước vết thương bị thanh sắt đâm vào.
Cô lật người, nguyên chủ mặc một cái áo khoác nhỏ, bên trong còn mặc một chiếc áo len, trong túi áo len còn tìm thấy một tấm thẻ.
Tấm thẻ đen tuyền, mép xung quanh được bao bởi đường viền màu đỏ kỳ dị.
Ở chính giữa có khắc tên in nổi – Dư Hạ.
Phía dưới tên là một chữ LV3.
Thời Sênh nhìn đi nhìn lại tấm thẻ này mấy lần, vẫn chưa tiếp thu tình tiết truyện và hồi ức nên cô hoàn toàn không biết cái thứ này dùng để làm gì.
Nhìn có vẻ là hàng tốt thế này có lẽ sẽ có nhiều tác dụng.
Thời Sênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506612/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.