Địa điểm đánh nhau là một chỗ trống bên ngoài thành, Thời Sênh nhìn xung quanh vài lần, đột nhiên nói: “Đổi chỗ khác.”
Phượng Khuynh Khuynh: “…” Còn có thể đánh nhau được không đây?
Thời Sênh muốn đổi chỗ, Phượng Khuynh Khuynh không đồng ý.
Nàng ta không đồng ý, Thời Sênh liền không đánh, kéo Ngân Vi định đi.
Nói thì chậm mà xảy ra lại nhanh, Phượng Khuynh Khuynh lập tức ra tay luôn.
Ngân Vi ôm Thời Sênh nhảy về phía trước, trực tiếp cách xa mười thước.
Đòn đánh của Phượng Khuynh Khuynh rơi vào khoảng không.
“Phượng Chi Âm, ngươi là rùa đen rụt đầu à? Hay là nói ngươi sợ không đánh thắng được ta?”
“Phải, ta sợ đó!” Thời Sênh đáp bằng giọng âm dương quái khí. Ngươi là nữ chính đại nhân, sao ta lại không sợ chứ?
Phượng Khuynh Khuynh nghẹn lời.
Phượng Chi Âm hoàn toàn không đi theo đường thông thường, làm sao có thể nói tiếp đây?
Mắt thấy khoảng cách của Thời Sênh và Ngân Vi càng lúc càng xa, người trong chỗ tối cũng bất chấp, trực tiếp niệm chú.
Trên mặt đất vừa rồi còn trống rỗng giờ liền xuất hiện những văn trận màu đen, chúng xuất hiện liên tiếp, cuối cùng hình thành nên một trận pháp cực lớn.
Thời Sênh và Ngân Vi đứng ở rìa trận pháp, bọn họ chỉ cần bước thêm một bước là có thể ra ngoài.
Nhưng Thời Sênh không ra, cô im lặng đứng ở nơi đó chờ trận pháp thành hình.
Trận pháp hoàn thành trong nháy mắt.
Phượng Khuynh Khuynh cũng bị vây trong trận pháp. Nàng ta muốn chạy ra ngoài nhưng không kịp nữa. Sương mù màu đen tràn khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506569/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.