“Vì sao không thể làm như vậy?”
Thời Sênh hỏi lại với thái độ thờ ơ.
Phượng gia chủ nhìn Đế quân, biểu tình của Đế quân rất phức tạp, hắn trầm mặc vài giây mới đáp: “Bởi vì ngươi là con gái của ta.”
Thời Sênh: “…”
Nguyên chủ và Đế quân hoàn toàn chẳng giống nhau tẹo nào!
Một chút cũng không hề giống!
Tạo phản lại nhảy ra một người cha đẻ là sao chứ?
Phượng gia chủ gật đầu, “Tiểu Âm, đúng là thế, con không thể làm như vậy, Đế quân đúng là cha đẻ của con.”
Mọi người sững ra, tình huống sao lại phát triển không thích hợp thế này?
“Ngươi nói thế thì sẽ là thế sao?” Thời Sênh nhìn Đế quân, “Chứng cớ đâu?”
Mẹ nó, sao lại có cái tình tiết máu chó như thế này chứ. Lần sau sẽ không bao giờ làm loại nhiệm vụ phụ tuyến chó má này, cam chịu nhận cũng không làm, hố chết bản cô nương rồi!
Khẳng định là con hàng bại não Hệ thống kia thêm thắt vào.
[…] Sao lại bắt nó gánh tội này.
Tội này nó không gánh nổi!
“Phượng gia chủ chính là nhân chứng tốt nhất. Chẳng lẽ lời hắn nói mà ngươi cũng không tin?” Đế quân bất đắc dĩ thở dài, “Sự tình năm đó cũng có nguyên nhân của nó, ta không có cách nào nên đành phải đưa ngươi ra khỏi cung.”
Thời Sênh nhún vai, “Nói thật, ngoại trừ Ngân Vi, ai ta cũng không tin, kể cả là… cha ta!”
Càng đừng nói, ông ấy chỉ là cha của nguyên chủ, không phải cha cô, không tin là điều bình thường.
Phượng gia chủ hoàn toàn bị đả kích, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506564/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.