Thời Sênh cho rằng Thư Tuyệt đã quên chuyện lúc trước, nhưng rõ ràng cô quá ngây thơ rồi.
Thư Tuyệt rất để ý chuyện cô từng hẹn hò với Tạ Ngôn.
Thời Sênh giải thích thế nào, hắn đều là một bộ “Đừng giải thích, có giải thích thì em cũng từng hẹn hò với hắn rồi.”.
Hoặc không sẽ là.
“Với cái dáng vẻ kia của Tạ Ngôn, sao em có thể hẹn hò với hắn được nhỉ?”
Thời Sênh thật sự phát điên.
Cùng Tạ Ngôn hẹn hò thật không phải là cô a a a a a!
Cô vô tội.
Nhưng mà Thư Tuyệt căn bản không nghe, Thời Sênh giải thích một lần, hắn liền dùng thân thể để làm quen với cô, cuối cùng lăn lộn chính mình đến chết khϊếp.
Thời Sênh bất đắc dĩ, tuy rằng không phải là lỗi của cô nhưng chỉ có thể gánh mà thôi.
…
Hôm sau, Thời Sênh đi làm, Tống Manh Tử hề hề lôi kéo cô, “Ăn được?”
“Tôi ra trận, nào có không thuận lợi.”
“Thế sao vừa rồi tôi thấy sắc mặt anh họ tôi không tốt lắm?” Tống Manh Tử có chút hồ nghi quan sát trên dưới Thời Sênh, “Không phải là không được thỏa mãn đấy chứ?”
Thời Sênh: “…”
Nôn ra sắp chết rồi, lấy đâu ra mà có không thỏa mãn chứ?
Thời Sênh và Tống Manh Tử tán gẫu vài câu, đang chuẩn bị quay về phòng làm việc, Tống Manh Tử lại kéo cô, “Nói chuyện này, cô có biết Tạ Ngôn sắp ra mắt sách giấy không?”
“Sẽ ký bán?”
“Đúng vậy, đúng vậy, anh ta hiện tại chuẩn bị ra một tiểu thuyết là “Mười năm nghiện”, nhân khí rất cao, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hien-nguyen-vong-nu-phu/506525/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.