Dịch: meomoon86
Biên: Tùy Nhã
Minh Đồng cảm thấy thật mất mặt khi bỏ chạy như vậy, sao hắn có thể có cái hành động ngây thơ thế chứ càng nghĩ càng khiến hắn cảm thấy xấu hổ chỉ muốn chui xuống đất. Thậm chí, nếu thêm một lần nữa thì hắn cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Chỉ là, khi Minh Đồng thấy một thân binh ôm một bọc quần áo đến trước mặt hắn đột nhiên cảm thấy dường như có chút nghẹn ở cổ họng, hắn cảm thấy mình nghẹt thở, tim cũng đập nhanh hơn. Trong bọc quần áo màu nâu có mấy chục cái bánh bao và bánh nướng mới vừa ra lò, cho dù cách vải vẫn thấy phỏng tay. Mùi thơm xông lên mũi hắn, dù không cần nói hắn cũng biết những thứ này xuất từ tay ai, chỉ là nhìn như vậy, hắn cảm thấy mùi thơm lần này có sự bất đồng so với những lần trước.
Minh Đồng nhìn sắc trời chưa sáng rõ, sau đó hắn từ từ bọc thật chắc bọc quần áo một lần nữa rồi mới buộc chặt lên người mình.
Trên ngực hắn đeo một bọc quần áo lớn nhìn thật quỷ dị, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của hắn. Minh Tông bên cạnh cười nhạo hắn rằng dù một đứa bé mười tuổi đứng ở ngoài đường cũng xem thường hắn, nhưng Minh Đồng lại kiên quyết một đường để trang phục như vậy. Minh Tông mấy lần khuyên hắn nhưng cái bọc kia vốn bọc kín, chỉ thi thoảng thấy Minh Đồng ăn một cái bánh bao trắng khiến nước miếng của Minh Tông giàn giụa.
“Đệ cũng muốn ăn!”
“Không cho.”
“Huynh có nhiều như vậy!”
“Nhiều nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-dinh-chung-than/83953/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.