Dịch: meomoon86
Beta: Tùy Nhã
Mỹ tửu khắp nơi, đều được cất giữ trong Tần vương phủ.
Mỹ tửu khó gặp nhất mà Tần vương phủ cất giữ chỉ có duy nhất năm đó trước khi Tần Vương thành thân mới mang ra cộng ẩm. Hôm nay có mỹ tửu trong tay nhưng lại khiến Minh Đồng mất hứng. Minh Đồng nhìn bộ dạng Minh Niệm thất hồn lạc phách như vậy, chỉ có thể cảm khái tình sâu thì tổn thương nhiều cũng chỉ biết oán trách tình cảm này.
Cuối cùng hai người ngươi tới ta đi, nói chỉ say mới có thể nghỉ, chỉ chốc lát sau, vô số vò rượu bị nghiêng đổ. Minh Niệm nằm sụp trên bàn đá một tiếng lại kêu một tiếng “Thái phó”. Minh Đồng càng say hơn, hắn một tổng quản vương phủ bên cạnh muốn đỡ hắn, một bên choạng vạng rời đi. Khi đó, hắn thậm chí còn thi triển khinh công, rơi xuống nóc nhà năm lần, vô số lần đi sai đường. May mắn là tổng quản vẫn luôn đi theo ở phía sau cẩn thận phục vụ hắn mới miễn cưỡng về được cổng trước của Định vương phủ, nhưng không ngờ đụng trúng Nam Lạc đang đi ra ngoài.
Minh Đồng xoa xoa mắt, hai tay đè lên vai của Nam Lạc, miệng nói không rõ ràng như chứa củ cà rốt: “Thế nào lại là ngươi? Cái mộng chết tiệt, sao còn chưa tỉnh… ợ!”
Mũi bị mùi rượu xông vào, Nam Lạc nhíu mày nhưng hắn vẫn cẩn thận đỡ Minh Đồng ổn định trên ngực mình. Khi hắn nhìn xung quanh tìm Tổng quản giúp đỡ thì đã không thấy bóng dáng Tổng quản đâu.
“Cái này, này... ta...”
Người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-dinh-chung-than/83947/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.