Editor: Sơn Ngư
Xử lý xong vết thương trên người Hàn Thừa Nghị, bọn họ nghỉ ngơi một chút, tình trạng có chút khởi sắc.
Dưới sự trợ giúp của Lạc Tuyết Vi, thể lực Hàn Thừa Nghị từ từ khôi phục. Chẳng qua, bọn họ gặp phải một rắc rối mới, hai người hình như lạc đường rồi. Hai người ở trên núi đi cũng đã lâu, nhìn cảnh vật xung quanh chẳng có khác biệt gì.
Kết quả, khi Lạc Tuyết Vi nhìn thấy miếng bông dùng để khử trùng nằm trên đất, còn có thuốc bột, đau khổ mà chấp nhận... bọn họ lại trở về điểm xuất phát.
"Làm thế nào bây giờ? Núi này hình như rất lớn, chúng ta không đi ra ngoài được... Anh có đem theo la bàn không?"
Mặt Lạc Tuyết Vi đầy đau khổ, gửi hy vọng vào Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị bình tĩnh lắc đầu:" Không có." Có mang theo cũng không thể nói ra, mục đích còn chưa đạt được, bây giờ chưa phải lúc để ra ngoài.
"Haiz!" Lạc Tuyết Vi thở dài một hơi, không biết làm sao ngồi xuống hòn đá.
Hàn Thừa Nghị từ trong túi lấy ra gói bánh quy đưa cho cô, "Ăn chút gì đi, cái này tuy ăn không ngon, nhưng vẫn tạm được."
"Hử?" Lạc Tuyết Vi liếc mắt nhìn bánh quy, nghi ngờ hỏi, "Anh ngay cả thứ này đều đem theo, sao lại không mang la bàn?"
Chỉ một câu đã khiến Hàn Thừa Nghị cứng đờ, chẳng qua anh không bối rối xíu nào, nói dối rất là lưu loát, "À, cái này hả! Khi đó anh cái gì cũng nghĩ đến, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2118062/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.