Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280
Chương sau
EDITOR: Jenny Nguyễn Trong khoảnh khắc nguy hiểm như vậy, căn phòng kín bầu không khí trở lên ấm áp diệu kỳ. Nhạc Tuyết Vi xấu hổ, đôi mắt nhấp nháy ánh sáng, không dám đối mặt cùng anh… Tình huống như vậy khiến cô bất ngờ. Có lẽ chỉ như vậy, cô mới có thể cởi bỏ lớp ngụy trang, đem chính mình hiện ra trước mặt anh. Thấy Nhạc Tuyết Vi không phản bác, Hàn Thừa Nghị vô cùng phấn khởi, nắm chặt tay cô,” tiểu Tuyết, em thừa nhận? Em là tiểu Tuyết đúng không? “tiểu Tuyết …” Hàn Thừa Nghị hai mắt long lanh, có vài phần ủy khuất. Nhạc Tuyết Vi cảm thấy thích thú, anh như vầy sẽ khiến cô lầm tưởng trong lòng anh cô là quan trọng nhất…. Nhưng trên thực tế, cũng không phải vậy, Kiều Vũ Vi cũng được, Lương Giai Văn cũng được, tóm lại sẽ không phải là cô. Dừng tầm mắt, Nhạc Tuyết Vi suy nghĩ về mối quan hệ của họ, vẫn là chờ tới khi trốn thoát an toàn rồi nói sau! dù thế nào, anh có thể đến cứu cô, cô thật cảm kích anh từ trong tim. Bây giờ trước mặt bọn họ, không phải khung cảnh lãng mạng, bọn họ bị nhốt ở trong này, việc cấp bách là phải tìm biện pháp thoát ra ngoài. “khụ, chúng ta làm thế nào ra ngoài?” Nhạc Tuyết Vi hỏi. “ah?” Hàn Thừa Nghị phục hồi lại tinh thần, bình tĩnh lắc đầu, “không ra được, cabin bị khóa lại tương đương với một pháo đài bất khả xâm phạm, không có cách nào đi ra ngoài.” “A” Nhạc Tuyết Vi cho rằng mình đang nghe nhầm, điều này là thật? Nhìn dáng vẻ của anh, cũng không giống như là nói giỡn, chính là, anh sao có thể bình tĩnh mà nói ra như vậy? Không có cách nào ra ngoài? Nhạc Tuyết Vi cảm thấy, Hàn Thừa Nghị nhất định có biện pháp. Thực tế, Hàn Thừa Nghị thực sự không có cách nào. Anh thoải mái dựa lưng vào vách tường của cabin, chăm chú nhìn Nhạc Tuyết Vi, lắc đầu nói: “Anh không nói dối, thực sự không ra được, trên người không mang di động, không thể cùng bên ngoài liên hệ, người ở đây vắng vẻ, cơ bản chưa có người trải qua…. nếu có bản lĩnh, cũng không thể chạy thoát. “ Nhạc Tuyết Vi ngốc,” Vậy anh vào dây bằng cách nào?” Hàn Thừa Nghị nhún vai:” em ở chỗ này, anh như thế nào có thể không tiến vào?” “kỳ quái, anh tiến vào đều không phát hiện tình huống sao? Hiện tại là như thế nào? Chẳng lẽ chúng ta cùng bị nhốt ở nơi này, cùng chờ chết sao?” Nhạc Tuyết Vi ngạc nhiên nói, không thể tin chỉ số IQ của Hàn Thừa Nghị. Hàn Thừa Nghị cụp mắt, chắc chắn nói:” Anh không phải đã nói sao? Em ở chỗ này, giống như một thằng ngốc bị bắn chết, anh cũng chỉ làm theo…. Chờ chết thì sao? Anh không sao cả.” Anh mắt sáng hoắc, nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi. Thấy đầu Nhạc Tuyết Vi run lên, đối mặt với khoảnh khắc sinh tử, cô thừa nhận chính mình không có cách nào động dung. Trong lòng suy sụp từng khối, cô liền không thể đứng vững được. Cố ý dừng tầm mắt, Nhạc Tuyết Vi đồng dạng dựa vào cabin, dùng bề ngoài cực kì bình tĩnh để che dấu nội tâm đang mãnh liệt sóng biển. Bỗng nhiên, tên tay căng thẳng, là Hàn Thừa Ngị cầm tay cô. Nhạc Tuyết Vi chậm rãi nghiêng mặt đi, ngẩng đầu nhìn anh. Sườn mặt anh tuấn dật, ở trong tối có vẻ dị thường ôn hòa, nười nam nhân này, cùng bốn năm trước gặp mặt thời điểm, cơ hồ không một tia thay đổi, mà bọn họ cũng trải qua quá nhiều chuyện. Nhạc Tuyết Vi có ý đồ tránh né anh, nhưng Hàn Thừa Nghị liền tăng sức lực không cho cô thực hiện được. Anh nhắm mắt lại, giọng nói trầm thấp thể hiện vẻ mệt mỏi,” đừng nhúc nhích, nếu là chờ chết, liền không cần lại cùng anh náo loạn…. chẳng lẽ, đối mặt với cái chết, em còn muốn cùng anh đối nghịch sao? Nhạc Tuyết Vi cứng lại, khắc khẩu chính là hình thức bọn họ ở chung, từ lần đầu tiên gặp mặt…. Cho tới hôm nay. Nếu xác định hôm nay chạy thoát không được, như vậy, có phải hay không nên im lặng, lẳng lặng hưởng thụ thời gian cuối cùng ở chung? Kỳ lạ, đối mặt với khốn cảnh, hai người đều không có nửa điểm sợ hãi. Đôi tay nắm, mười ngón tay đan vào nhau. Không ai nói chuyện, chính là bên môi mỗi người tự giác hiện lên ý cười, không có cho nhau lời nói, không gian yên tĩnh còn hơn lời âu yếm, giống bánh đậu, ngọt mà không ngán. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Nhạc tuyết Vi dần dần buồn ngủ, dựa vào vai Hàn Thừa Nghị rồi ngủ. Hàn Thừa Nghị nghiêng mặt, ánh mắt đều là sủng ái. Vươn tay, nhẹ nhàng ôm người vào trong lòng ngực, như vậy cô có thể thoải mái hơn. Cũng không biết trôi qua bao lâu, tên đỉnh thùng xe truyền đến tiếng vang, trời mưa, hơn nữa mưa cũng không nhỏ. Nhạc Tuyết Vi màng mở mắt, phát hiện tư thế của họ rất ái muội, vội vàng giãy giụa muốn đứng lên. “Đừng nhúc nhích, trời đang mưa, ban đêm lạnh, vẫn là ôm nhau ấm.” Hàn Thừa Nghị cường thế giữ chặt cô, khó khăn có cơ hội cùng cô thân mật, sao có thể để cô thành công chạy thoát? Lời nói này, vừa nghe chính là viện cớ, Nhạc Tuyết Vi liếc anh một cái, cố chấp thoát ra khỏi anh ngồi dậy. “Chẳng lẽ chúng ta thật sự ở chỗ này chờ chết sao?” Ở chỗ này chờ chết? sao có thể? Hàn Thừa Nghị nếu là ngu như vậy, anh sao có thể ngồi vững vị trí Hàn gia chủ? Đùa cái gì vậy! Nhưng là, anh ở trước mặt Nhạc Tuyết Vi, chỉ có thể kiên định tỏ vẻ, thực sự không có biện pháp. Hàn Thừa Nghị lắc đầu, khóe miệng khẽ cười: “tiểu Tuyết, anh chỉ cần nghĩ đến có thể cùng em chết cùng một chỗ, liền đặc biệt vui vẻ!” “Anh…” đối mặt với lời nói điênb khùng của anh, Nhạc Tuyết Vi á khẩu không trả lời được, cùng anh chính là không có cách nào hài hòa, hai ba câu nói là khiến cô phải bốc hỏa! Này là khi nào, anh còn có tâm tư tán tỉnh? Nhìn khuôn mặt nhỏ của Nhạc Tuyết Vi tức giận, Hàn Thừa Nghị thiếu chút nữa phải đem lời nói thật nói ra. Nhưng là, giờ không phải thời điểm, anh tỉ mỉ muốn diễn một tuồng kịch trước mặt Nhạc Tuyết Vi như thế nào có thể ngay lúc này kiếm củi ba năm thiêu một giờ? Tục ngữ nói rất đúng, luyến tiếc hài tử bộ không tìm lang! anh hôm nay chính là muốn diễn trò vừa ra khổ nhục kế, Tiểu Tuyết tâm địa thiện lương như vậy, đến lúc đó còn không ngoan ngoãn ôm anh? “uy, anh thực sự không có cách nào sao?” Nhạc Tuyết Vi biết anh là con cáo già, hiển nhiên là ko tin lời anh nói. Hàn Thừa Nghị vô cùng chân thành lần nữa gật đầu: “thật sự, bằng không em nói tôi phải làm thế nào, chỉ cần có thể ra ngoài, tôi nhất định làm theo!” Xong rồi, xem anh bộ dáng này, tựa hồ là thực sự không còn cách nào khác. Nhạc Tuyết Vi ngồi trên mặt đất, thở ra. Hàn Thừa Nghị lại cười:” đừng nhụt chí a! Nơi này tuy rằng không có người tới, nhưng là…. Nói không chừng chúng ta sẽ gặp may mắn, sẽ gặp người đi qua, đến lúc đó, nhìn thấy nơi này một chiếc xe vận tải, nhất định sẽ đến xem xét, chúng ta chỉ cần kêu cứu là được.” “….” Nhạc Tuyết Vi hoài nghi nhìn Hàn Thừa Nghị, không nói chuyện, trước mắt cũng chỉ có thể như vậy, chờ trời sáng có thể sẽ có người đi qua nơi này. Hàn Thừa Nghị túi áo có bánh quy khô, Nhạc Tuyết Vi ăn một chút, tuy rằng không no, nhưng có thể chống chịu đến sáng. Nhạc Tuyết Vi cũng không có vấn đề gì lớn, có thể chịu được. khi tỉnh lại, Hàn Từa Nghị đang ngồi xổm gần đầu xe, không biết đang làm gì, phát ra “tư lạp “tiếng vang. “Đang làm gì?” Nhạc Tuyết Vi tò mò nhìn qua. Hàn Thừa Nghị chỉ vào cây dao cùng dây thép trên tay nói,” suy nghĩ biện pháp rời đi, cũng không thể thực sự ở chỗ này chờ chết. Anh cả đời này làm nhiều việc ác, liền tính bây giờ chết, phỏng chừng thượng đế cũng không đồng tình, nhưng mà, em không giống anh, anh không muốn em liền như vậy sẽ chết, anh phải nghĩ cách, mang em ra ngoài!” Nghe anh nói như vậy, không biết như thế nào, Nhạc Tuyết Vi trong lòng ấm áp, xúc động. “Cần tôi hỗ trợ không?” Nhạc Tuyết Vi sửa sửa sợi tóc, muốn cùng anh kề vai chiến đấu. Hàn Thừa Nghị nhìn cô một cái thật lâu, cười khẽ:” Không cần, loại việc nặng như thế này, anh như thế nào để em làm được? Em vẫn luôn không tin, chính là…. Tiểu Tuyết, em là của anh bảo bối, so với tính mệnh của anh, em còn quan trọng hơn.” Một lời nói, khiến Nhạc Tuyết Vi hoàn toàn ngơ ngẩn. Anh, anh như thế nào có thể mặt không đỏ tâm không loạn nói ra những lời này? Rồi sau đó, chính là vui sướng, có ai đối mặt với lời nói này của Hàn Thừa Nghị mà không dao động? Nhạc Tuyết Vi an tĩnh ngồi xuống bên cạnh anh, xem anh ở trên thùng xe đục ra một lỗ nhỏ, không rõ anh có ý đồ gì.” Đây là muốn làm cái gì? Cái lỗ nhỏ này, chúng ta có thể chui ra sao?” Hàn Thừa Nghị sửng sốt, cười to: “haha…. Tiểu Tuyết, em sao có thể đáng yêu như vậy? em nhỏ như vậy, không chừng cũng có thể chui ra, nhưng là, anh lớn như vậy khổ người, làm thế nào chui ra? Đến lúc đó, em chạy thoát, đem anh ném ở chỗ này.” Nhạc Tuyết Vi chớp mắt trừng anh, anh chính là đang chọc cô sao? “đến tột cùng là như thế nào!” Chỉ số IQ của mình bị vũ nhục, Nhạc Tuyết Vi mở miệng, có chút tức giận. “khụ khụ.” Tiểu Tuyết tức giận, Hàn Thừa Nghị rất nhanh thu hồi cợt nhả, nghiêm túc nói”, nhìn cái lỗ nhỏ này không? Anh muốn từ trong cái lỗ nhỏ này, nhắm chuẩn vô bình xăng sau đó nổ súng!” “……” Nhạc Tuyết Vi cho rằng chính mình nghe nhầm, đầu càng ngốc, anh là tuyệt đối lừa cô đi? Cô tuy rằng không có bản lĩnh như anh, chính là, lấy súng bắn vào vị trí bình xăng…. Chính là tìm chết sao? “Anh… Anh đang nói giỡn ư?” Hàn Thừa Nghị sắc mặt trầm xuống, thật sự một chút tâm tư vui đùa cũng không có. Nhạc Tuyết Vi trong lòng lộp độp nhảy dựng, thật sự đúng ư!” “Nổ súng sẽ thế nào? Sẽ không nổ mạnh sao?” Hàn Thừa Nghị gật đầu: “Đương nhiên sẽ là nổ mạnh, anh chính là muốn nó nổ mạnh! Bằng không, chúng ta như thế nào đi ra ngoài?” “A?” Nhạc Tuyết Vi vạn phần kinh ngạc, không thể tưởng tượng trừng lớn hai mắt,” Đùa cái gì vậy? xe này nếu nổ mạnh, chúng ta bị nhốt bên trong, liền tính có thể ra ngoài, thân mình cũng thành bộ linh kiện đi!” “Tiểu Tuyết!” Hàn Thừa Nghị đỡ lấy Nhạc Tuyết Vi đang kích động, đôi mắt thâm thúy nhìn vào mắt cô, như là rót vào cô một loại lực lượng vô hình.” em tin tưởng anh không?” Nhạc Tuyết vi đương nhiên là tin tưởng năng lực của anh, trước đây đã nghe Nghê Tuấn nói qua, anh chính là tốt nghiệp đứng đầu của trường quân đội quốc tế, nhưng là…. đây là đang liều mạng đấy! Cứ việc trong lòng có nghi hoặc, đối mặt với ánh mắt mong chờ của Hàn Thừa Nghị, cô vẫn như cũ trịnh trọng gật đầu. “Tin tưởng.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280
Chương sau