‘Kế hoạch Đông Giao Mall’ hoa lạc trên tay Nhạc Tuyết Vi, mà cùng cô phụ trách công trình này là Lương Giai Văn.
“Chị Giai Văn?”
Nhạc Tuyết Vi nhìn Lương Giai Văn, không khỏi mỉm cười, không nghĩ tới người cấp cao phụ trách kế hoạch lại là Lương Giai Văn, dù sao cũng là người quen, Nhạc Tuyết Vi rất cao hứng, lần hợp tác này sẽ nhẹ nhàng không ít.
Lương Giai Văn cũng nói giỡn nói: “Không ngờ là chị phải không? Yên tâm, em cứ tự nhiên là được, chị sẽ không làm khó dễ em…… Em không cần sợ người khác nói chị thiên vị! Em dâu mình thì đương nhiên phải chăm sóc đặc biệt, ha hả……”
“Chị Giai Văn……” Nhạc Tuyết Vi tin là thật, bất đắc dĩ nhìn chị, kéo dài âm cuối.
Bộ dáng này chọc Lương Giai Văn cười to: “Ha ha…… Tiểu nha đầu, nói giỡn đó. Chị tin tưởng năng lực của em, chúng ta cùng nhau làm tốt cái mall này.”
“Được.” Nhạc Tuyết Vi lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Lương Giai Văn không biết quan hệ giữa Hàn Thừa Nghị và Nhạc Tuyết Vi, cô coi Nhạc Tuyết Vi là em dâu, dù trên phương diện việc làm hay trong cuộc sống, đều rất chăm sóc cô, mặt khác, Lương Giai Văn lại tích cực điều tra chuyện Kiều Vũ Vi.
Sinh ra ở tứ đại gia tộc, tuyệt đối không có người thuần lương, tuy rằng Lương Giai Văn chỉ là phụ nữ, nhưng tâm cơ cùng thủ đoạn tuyệt đối không thua kém đàn ông. Bởi vậy, đối với chuyện của Kiều Vũ Vi, Lương Giai Văn cũng đủ tàn nhẫn độc ác.
Kiều Vũ Vi bị bệnh mấy năm nay, trừ lúc trước điều tra ra được Nhạc Tuyết Vi thích hợp hiến gan, những năm gần đây không tìm được người nào thích hợp cả. Có lẽ đây chính là vận mệnh, ở hiền gặp lành, ác giả ác báo.
Vì để tìm kiếm gan cho Kiều Vũ Vi, Hàn Thừa Nghị đã tiêu phí quá nhiều tài lực, vật lực, mà Lương Giai Văn lại xuống tay ở điểm này.
Người phụ trách bệnh của Kiều Vũ Vi, là chuyên gia gan nước C, Lương Giai Văn muốn tìm được chuyên gia đó rất dễ dàng.
Lúc này, Lương Giai Văn đi đến viện điều dưỡng chỗ Kiều Vũ Vi, thăm dò tình địch.
Viện điều dưỡng đế đô.
Lương Giai Văn sau nhiều năm đã gặp được đầu sỏ gây tội lúc trước bắt cô rời khỏi đế đô, Kiều Vũ Vi.
“Lương tiểu thư, Kiều tiểu thư ở chỗ này.” Y tá dẫn Lương Giai Văn dừng lại trước cửa viện Kiều Vũ Vi.
Lương Giai Văn vẫy tay ý bảo y tá lui ra, tự mình bước vào trong viện.
Kiều Vũ Vi đang dưới bóng cây, không biết vì chuyện gì, nghiêm khắc nói với y tá bên người: “Không uống! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Nướ nóng như vậy, cô bảo tôi uống thuốc như thế nào? Cô cố ý phải hay không? Cố ý làm nước nóng như vậy! Không muốn cho tôi uống thuốc, muốn tôi chết?”
Bởi vì bệnh lâu, tính cách Kiều Vũ Vi càng nóng nảy, càng vặn vẹo biến dạng.
Bởi vì y tá mang nước hơi nóng tới, Kiều Vũ Vi liền hất cái cốc với thuốc trên mặt đất. Vẻ mặt y tá ủy khuất, không dám nói cái gì, nhặt đồ trên mặt đất, chạy nhanh đi lấy nước.
Kiều Vũ Vi ngẩng đầu lên, Lương Giai Văn lúc này mới thấy rõ diện mạo Kiều Vũ Vi. Vừa liếc mắt một cái làm Lương Giai Văn hoàn toàn thất vọng! Cô nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, cô gái làm Hàn Thừa Nghị điên cuồng, thậm chí không tiếc đuổi tới thành phố T, lại có bộ dáng xấu xí như vậy!
Diện mạo bình thường còn chưa tính, tính cách còn nóng nảy như vậy. Thật là kỳ quái, Hàn Thừa Nghị đến tột cùng thích cô ta vì cái gì?
Lương Giai Văn vốn đang muốn đối mặt với Kiều Vũ Vi, vừa thấy như vậy lại không còn tâm tư, khinh thường lắc đầu cười lạnh, loại mặt hàng này, cũng có thể trở thành tình địch của cô, đúng là đã coi trọng Kiều Vũ Vi rồi.
“Hừ!”
Lương Giai Văn lắc đầu xoay người rời đi, đi tìm chuyên gia gan, đây mới là mục đích quan trọng cô tới đây.
“Lương tiểu thư, không biết tiểu thư muốn biết chuyện gì?” Chuyên gia là một người đàn ông trung niên nho nhã, biết thân phận Lương Giai Văn, thái độ vô cùng cung kính.
“Tôi muốn biết, nếu không tìm thấy người thích hợp, Kiều Vũ Vi còn có thể sống bao lâu?” Lương Giai Văn trực tiếp hỏi, có thể thấy được trong lòng cô hận tình địch này bao nhiêu, phụ nữ khi yêu rất cố chấp, so với đàn ông còn ngoan độc hơn!
“Đây……” Chuyên gia do dự một lát, nói thẳng, “Tình huống của Kiều tiểu thư luôn phải dựa vào thuốc, mà vẫn không ngừng chuyển biến xấu, nếu vẫn không tìm được gan, đại khái không sống được qua cuối năm.”
“A?” Đáy mắt Lương Giai Văn lướt qua một ý mừng độc ác, Kiều Vũ Vi đoản mệnh như vậy? Thật đúng là ông trời cũng giúp cô! Chỉ cần Kiều Vũ Vi chết, giữa cô và Hàn Thừa Nghị liền không có bất kì chướng ngại nào!
Lương Giai Văn nhìn chuyên gia, từ trong túi lấy ra một phong bì, đẩy đến trước mặt chuyên gia.
“Lương tiểu thư, tiểu thư có ý gì? Tôi không hiểu.” Chuyên gia nhìn phong bì kia, cũng không cầm lấy.
Lương Giai Văn hung ác cong mắt, cười lạnh: “Tôi khuyên ông vẫn nên xem, chuyện Lương Giai Văn tôi muốn làm, nhất định phải làm được, nếu tôi không điều tra sai, nhà ông còn có vợ yêu con quý, nếu ông không muốn bọn họ xảy ra chuyện, tốt nhất ông nên ngoan ngoãn cầm lấy!”
Chuyên gia bị uy hiếp, nhíu mi, do dự, không thể không tiếp nhận phong bì. “Lương tiểu thư, tiểu thư đừng làm hại vợ con tôi, có chuyện gì phân phó, mời tiểu thư cứ nói.”
“Hừ!” Lương Giai Văn điềm nhiên cười, “Yên tâm, không phải muốn ông làm chuyện tàn nhẫn gì, đối với ông mà nói, chuyện này rất đơn giản!” Nói rồi đến gần chuyên gia, ở bên tai ông ta thấp giọng nói, “Tôi muốn ông làm cho Kiều Vũ Vi mãi mãi không tìm được gan thích hợp. Ông là chuyên gia, hẳn là hiểu rõ ý tứ của tôi?”
Cả người chuyên gia chấn động, toát mồ hôi lạnh toàn thân.
“Kính nhờ.”
Lương Giai Văn câu môi cười, xoay người rời khỏi viện điều dưỡng.
Chuyên gia thất thần ngã ngồi trên sô pha, nhớ lại lời Lương Giai Văn nói, thật là một người phụ nữ tàn nhẫn! Muốn Kiều Vũ Vi vĩnh viễn không tìm được gan thích hợp, tương đương là muốn Kiều Vũ Vi trơ mắt chờ chết! Chuyện táng tận lương tâm như vậy, cô ta còn nói không phải chuyện tàn nhẫn gì?
Ân oán tình thù, âm mưu tính kế ở hào môn, quả nhiên không phải người bình thường có thể tưởng tượng!
Nắm chặt phong bì trong tay, chuyên gia không có lựa chọn nào khác, Lương gia là tứ đại gia đế đô, ông không đắc tội nổi……
Tình huống của Kiều Vũ Vi, xác thật càng ngày càng tệ, vì vậy, tìm kiếm gan càng cấp bách, thù lao cũng được Nghê Tuấn nâng lên rất cao.
“Tình huống thế nào?”
Nghê Tuấn nhíu mày, hỏi chuyên gia.
Chuyên gia nói đúng sự thật: “Cũng không quá tốt, gần đây tình huống ăn uống đều chuyển biến xấu, hơn nữa cảm xúc của Kiều tiểu thư…… Tính cách Kiều tiểu thư rất nóng nảy, đối với bệnh tình của của cô ấy không tốt chút nào.”
Tính cách Kiều Vũ Vi nóng nảy, ở viện điều dưỡng đánh chửi y tá, Nghê Tuấn đương nhiên cũng biết, tuy rằng Nghê Tuấn không tán đồng, thậm chí là chán ghét, nhưng lại không thể làm gì khác, ân nhân cứu mạng của Tam thiếu bị bệnh, Tam thiếu không tiện ra mặt, Nghê Tuấn chỉ đành tận lực chăm sóc tốt cô ta.
“Những y tá bị mắng, tôi sẽ sai người bồi thường.” Nghê Tuấn bất đắc dĩ thở dài, trừ cách đó ra, Nghê Tuấn cũng bất lực.
Chuyên gia cảm khái gật đầu: “Nghê tiên sinh, cứ như vậy cũng không phải là biện pháp, không phải vấn đề bồi thường, nếu Kiều tiểu thư cứ ngang ngược đánh chửi y tá vô lý, đến lúc đó sợ không có người tình nguyện chăm sóc, tình huống của Kiều tiểu thư ngài cũng biết, bên cạnh lại không có người……”
Nghê Tuấn khó xử cau mày, vấn đề này, cũng đúng là rắc rối. “Tôi sẽ nghĩ cách, các ngươi cứ tiếp tục tìm kiếm gan, về thù lao, đều không thành vấn đề. Còn có, lần trước Kiều tiểu thư phát bệnh, các ngươi có gọi điện thoại cho Tam thiếu không?”
“Này…… Do không phải không tìm được Nghê tiên sinh ngài sao?”
“Lần sau không cho phép, nếu không tìm thấy ta, cũng không được làm phiền Tam thiếu!”
“Dạ, Nghê tiên sinh.”
Ánh mắt chuyên gia chợt lóe, rũ mắt, che dấu chột dạ ……
Nhạc Tuyết Vi ở trên báo nhìn thấy thông báo Kiều Vũ Vi tìm kiếm gan, độ dài cực kỳ lớn, cơ hồ bao trùm toàn bộ trang báo, thù lao rất cao. Nhìn đến thông báo này, trong lòng Nhạc Tuyết Vi không thể nói là có cảm giác gì, nhưng cũng không có ác ý vui sướng.
Giống như lời Kiều Vạn Đông, Nhạc Tuyết Vi cực kỳ giống mẹ, dù người khác thương tổn cô như thế nào, cô cũng không thực sự căm hận người đó.
Bốn năm, Kiều Vũ Vi không tìm được gan thích hợp …… Trong đầu Nhạc Tuyết Vi toát ra một ý niệm, có lẽ cô là người duy nhất thích hợp, chỉ có cô mới có thể cứu Kiều Vũ Vi? Tuy rằng bọn họ không phải chị em, nhưng gan lại thích hợp như vậy, đây cũng là một loại duyên phận?
Nhạc Tuyết Vi cười khổ, cô vẫn là không đủ nhẫn tâm! Năm đó cô hận Kiều Vũ Vi như vậy, nhưng hôm nay cô nhìn đến thấy thông báo này, lại nhịn không được muốn cứu Kiều Vũ Vi. Đó là một mạng người! Cẩn thận nhìn thông báo, Nhạc Tuyết Vi lấy di động, n nhớ kỹ địa chỉ viện điều dưỡng, cô tạm thời quên ân oán trước kia, cứu người quan trọng hơn.
Nếu đã hạ quyết tâm, Nhạc Tuyết Vi không hề trì hoãn, ngày hôm sau đi viện điều dưỡng.
“Tiểu thư, thăm bệnh hay là gì khác?”
Y tá tiếp đãi nói chuyện rất hàm súc.
Nhạc Tuyết Vi vội vàng lắc đầu: “Đều không phải, các ngươi đang tìm kiếm gan phải không?”
Hộ sĩ ngây ngốc, ngay sau đó cười: “Đúng vậy, tiểu thư tới hiến gan?”
“Đúng vậy.”
“Vậy mời cô đi tới bên này đăng ký trước, hôm nay tạm thời không thể làm kiểm tra, chúng tôi sẽ sắp xếp hẹn người thời gian kiểm tra, chúng ta sẽ thông báo cô sau.”
“Được.”
Nhạc Tuyết Vi đi theo y tá đăng ký xong, từ viện điều dưỡng đi ra ngoài, không nghĩ tới vừa lúc đi qua sân, Kiều Vũ Vi đang tản bộ ở trong viện.
Bốn năm không thấy, cách một khoảng cách rất xa, Nhạc Tuyết Vi thấy Kiều Vũ Vi gầy đi rất nhiều, khuôn mặt cùng dáng người cũng chỉ còn là da bọc xương, sắc mặt khó coi, tái nhợt, chính là bộ dáng bị bệnh nguy kịch.
Nhớ tới lúc bảy tuổi bắt đầu liền bắt đầu gọi người kiêu căng ngạo mạn kia là chị, đáy mắt Nhạc Tuyết Vi không nhịn được nổi lên hơi nước, Kiều Vũ Vi cũng là người đáng thương. Không khỏi cảm khái, cứu Kiều Vũ Vi, quyết định này là không sai, có lẽ trải qua một hồi bệnh như vậy, Kiều Vũ Vi có thể đã thay đổi một ít.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]