Editor: Nguyễn Nguyễn
Cúp điện thoại, Hàn Thừa Nghị đi ra ngoài, phân phó Nghê Tuấn: “Bữa ăn liên hoan trưa nay, tôi không đi, cậu đi thay tôi.”
“Tam thiếu, ngài đây là?”
“Tôi về biệt thự trên núi. Đúng rồi, gọi điện thoại cho chú Thiệu, bảo phòng bếp làm ít đồ ăn thanh đạm, Tiểu Tuyết sẽ trở về.” Nhắc tới Nhạc Tuyết Vi, Hàn Thừa Nghị không tự chủ được trở nên nhu hòa, âm điệu cũng mang theo mềm mại.
Nghê Tuấn kinh ngạc nói: “Tam thiếu, buổi chiều đi thị sát, ngài có đi không?”
Hàn Thừa Nghị dừng lại một chút, hơi chần chờ: “Để xem đã! Nếu không đi được, tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, cậu tự đi, rồi trở về nói cho tôi.”
Tới lúc này, Nghê Tuấn biết rõ ở địa vị Nhạc Tuyết Vi trong lòng Hàn Thừa Nghị, không dám nhiều lời, cúi đầu: “Dạ, thuộc hạ đã hiểu.”
Tập đoàn D·S gần biệt thự hơn là từ bệnh viện đến biệt thự, cho nên, lúc Nhạc Tuyết Vi đến biệt thự, Hàn Thừa Nghị đã tới rồi.
Nhạc Tuyết Vi ngồi xổm thay giày, đã bị Hàn Thừa Nghị ôm lấy. Râu trên cằm nhẹ vuốt trên mặt trơn bóng của cô, trong miệng nỉ non, “Tiểu Tuyết, em đã trở lại, em có biết lúc nhận được điện thoại của em, anh rất vui không?”
Nhạc Tuyết Vi chấn động, đáy mắt hiện lên một tia do dự, cô không biết cô có thể tin lời anh không.
Cô gắng làm vẻ tươi cười, Nhạc Tuyết Vi nhẹ nhàng đẩy Hàn Thừa Nghị, “Đừng ôm chặt như vậy, em mới đi từ ngoài vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2117989/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.