Editor: Chi Misaki
"Tiểu Tuyết, anh..." Hàn Thừa Nghị nắm chặt di động, do dự nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi.
"Không được tiếp!" Nhạc Tuyết Vi không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Hàn Thừa Nghị nhanh chóng để điện thoại xuống, nhấc tay làm động tác thỏa hiệp:"Không tiếp, không tiếp, em nói không tiếp liền không tiếp."
Trong khi điện thoại vẫn còn đang réo trong túi Hàn Thừa Nghị, Nhạc Tuyết Vi đã bực mình xoay người đi về phía trước. Hàn Thừa Nghị theo sát sau lưng cô, vội đến sứt đầu mẻ trán.
Mắt thấy đã đến nhà bà ngoại, Nhạc Tuyết Vi liền đứng ở cửa nhấn chuông.
"Ai đấy?"
"Bà ngoại, là con, Tuyết Vi." Nhạc Tuyết Vi dán sát lại bộ đàm trước mặt nói, Hàn Thừa Nghị cũng tới gần theo: "Bà ngoại, còn có con, Thừa Nghị."
Nhạc Tuyết Vi trừng mắt nhìn Hàn Thừa Nghị, hừ một tiếng nói: " "Bà ngoại", "Bà ngoại", gọi cũng thật trôi chảy nha!"
Hàn Thừa Nghị nghe thấy giọng cô đã mềm xuống, thừa thế liền giữ chặt tay cô, Nhạc Tuyết Vi cũng không tránh, đây coi như là đã làm lành, cô đẩy cửa sắt khắc hoa văn ra, hai người chuẩn bị cùng nhau bước vào.
"Tam Thiếu!"
Hàn Thừa Nghị vừa bước được một chân vào bên trong cửa, Nghê Tuấn lại tiến lên, vội vàng gọi anh lại.
"Chuyện gì?" Hàn Thừa Nghị nhíu mi, Nghê Tuấn khẩn cấp gọi anh chắc hẳn lại có chuyện gì phiền toái rồi.
Nghê Tuấn do dự nhìn Nhạc Tuyết Vi, đến gần hai bước đứng sát bên người Hàn Thừa Nghị đè thấp giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/2117969/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.