Chương trước
Chương sau
Editor: Nguyễn

“Mày! Chết tiệt, mày dám đánh tao?” Kiều Vũ Vi ôm mặt, trừng mắt, kinh ngạc nhìn Nhạc Tuyết Vi, từ nhỏ đến lớn, chỉ có Kiều Vũ Vi bắt nạt Nhạc Tuyết Vi, hiện tại con ranh chết tiệt này dám đánh trả?

Nhạc Tuyết Vi khinh thường, cầm hai tay của Kiều Vũ Vi, giữ ở bên cạnh thân, oán hận nói: “Cô có thể đánh tôi, sao tôi không thể đánh cô? Kiều Vũ Vi, tôi cảnh cáo cô, tôi không phải là trẻ con! Sẽ không để cô bắt nạt nữa! Cô cùng mẹ cô cẩn thận đấy! Đừng chọc tức tôi, nếu không chuyện gì tôi cũng có thể làm được!”

“Mày, mày!” Kiều Vũ Vi bị khí thế của Nhạc Tuyết Vi làm kinh sợ, nhất thời cạn lời, không thể phản bác.

“Mày cái gì mà mày? Cô nghe rõ đây! Làm tốt bổn phận của cô đi! Yên ổn mà sống cuộc sống của cô, đừng quá tham lam! Nếu không, tôi thật sự sẽ khiến cô chỉ còn hai bàn tay trắng!”

Tiếng nói Nhạc Tuyết Vi sắc nhọn cắt qua lỗ tai Kiều Vũ Vi, bộ dáng hung ác như vậy, Kiều Vũ Vi chưa bao giờ thấy qua! Đứa em gái hiền lành này sao đột nhiên lại thay đổi như vậy? Là chuyện gì mà khiến nó từ trước đến nay không tranh đoạt với Kiều Vũ Vi trở thành như này?

Nhạc Tuyết Vi nói xong, xoay người đi, lại bị Kiều Vũ Vi cố chấp kéo lại.

“Mày nói rõ ràng đi! Mày có tâm tư xấu xa gì với Hàn Thừa Nghị đúng không?”

“Tâm tư xấu xa?” Nhạc Tuyết Vi quay đầu lại, mắt lạnh nhìn Kiều Vũ Vi, cười mỉa mai, “Cô không nói tôi cũng đã quên! Cô cùng “tóc vàng” kia có quan hệ xấu xa, Hàn Thừa Nghị biết không? ‘Tóc vàng’ nói ‘khóa Bình An’ là tôi trộm, Kiều Vũ Vi…… Cô đừng nói chuyện này không liên quan đến cô!

Trí nhớ của tôi rất tốt! ‘Tóc vàng’ chính là tình nhân của cô! Tôi nhịn cô lần này, lần sau cô thử vu oan cho tôi xem! Nếu cô muốn có được trái tim của Hàn Thừa Nghị, tôi khuyên cô nên cùng ‘Tóc vàng’ cắt đứt hoàn toàn, cô đừng tưởng rằng tôi sẽ không nói cho Hàn Thừa Nghị biết!”

Nói xong, Nhạc Tuyết Vi không để ý tới Kiều Vũ Vi nữa, xoay người trở về phòng, đóng cửa lại!

Kỳ thật cô không phải vì Kiều Vũ Vi mới giấu quan hệ của “Tóc vàng” và Kiều Vũ Vi, nói cho cùng, cô cũng vì Hàn Thừa Nghị…… Vừa rồi thấy anh hôn môi Kiều Vũ Vi cẩn thận như vậy, ngượng ngùng như vậy …… Đây là yêu thích và quý trọng? Nếu anh biết ngoài anh ra, Kiều Vũ Vi còn có người đàn ông khác, có phải sẽ rất đau khổ không?

Cho nên, vì Hàn Thừa Nghị, chuyện Kiều Vũ Vi cùng ‘tóc vàng’ vu oan hãm hại cô, cô không tính. Dù sao, cho dù không có chuyện này, cô và Hàn Thừa Nghị cũng không có khả năng. Đúng vậy, không có khả năng!

……

Trong khu phòng giản dị ở “Ẩn hồ”.

Nhạc Tuyết Vi đang ngồi ở bên cạnh mép giường, trên người bọc chăn lông, há mồm hắt xì một cái rõ to: “Hắt xì!”

“Sao lại thế này? Sao lại bắt đầu hắt xì? Cô bị cảm lạnh rồi! Cô nói xem, đi cùng đội thăm dò là cho cô đi xem thôi! Cô là trợ lý thiết kế, ai bảo cô tự xuống? Rơi xuống nước? Làm cô chật vật như vậy.”

Hàn Thiên Lỗi bê bát canh gừng vừa mới nấu, đưa tới miệng cô, “Nhân lúc còn nóng thì uống đi…… Tôi nói cho cô hay, về sau tôi sẽ không cho cô đi theo, thật làm người khác đau lòng!”

“Hì hì, đã biết.” Nhạc Tuyết Vi nhận bát canh, ừng ực ừng ực uống một hơi, thoải mái trả lời.

“Cô xem cô kìa, giống như trẻ con vậy…… Còn dính ở khóe miệng này.” Hàn Thiên Lỗi nhấc tay, vuốt ve khóe miệng cô, lau đi nước canh chảy ra, động tác cực kỳ tự nhiên, nhưng lại vô cùng ái muội sủng nịch.

Nhạc Tuyết Vi không phải là cô gái không biết gì, trải qua chuyện của Cừ Lễ Dương, đặc biệt là với Hàn Thừa Nghị, cô đã rất mẫn cảm.

Hành động của Hàn Thiên Lỗi làm cô nhận ra tâm tư của anh, cô là cô gái cá tính ngay thẳng, trong lòng không thể giấu được gì, hơn nữa,cô vẫn luôn cảm thấy quan hệ giữa cô và Hàn Thiên Lỗi rất tốt, cô cũng không muốn bởi vì chuyện này mà thương tổn Hàn Thiên Lỗi.

Vì thế, cô chỉ do dự một lát, rồi nhìn Hàn Thiên Lỗi, hỏi ra nghi vấn trong lòng.

“Thiên Lỗi, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, nếu tôi sai thì tốt…… Nếu tôi đúng, tôi hy vọng chuyện này sẽ không bị ảnh hưởng đến tình bạn giữa chúng ta.”

Hàn Thiên Lỗi nhìn bộ dáng nghiêm trang của cô, cười: “Làm gì nghiêm túc thế, trẻ con lại ra vẻ người lớn……”

“Cậu thích tôi phải không?” Nhạc Tuyết Vi lấy hết can đảm, cũng không biết xấu hổ, một hơi hỏi, “Hoặc là, cậu có tình cảm nam nữ với tôi?”

Trên mặt Hàn Thiên Lỗi ngừng cười, nghiêm túc lên, cực kỳ giống Hàn Thừa Nghị, nhìn Nhạc Tuyết Vi kinh hãi. “Ừ.” Trả lời chắc chắn, không do dự chút nào, làm Nhạc Tuyết Vi nghe đáp án này trở tay không kịp!

Cô hỏi dứt khoát, không nghĩ tới Hàn Thiên Lỗi trả lời càng dứt khoát hơn.

“A?” Nhạc Tuyết Vi xấu hổ cười trừ, “Thật đúng là…… Bị tôi đoán đúng.”

“Không phải, tôi cố ý làm cô cảm giác được.” Hàn Thiên Lỗi lắc đầu, bình tĩnh nhìn Nhạc Tuyết Vi, giơ tay nhấc chân đều là bộ dáng bày mưu tính kế, không hổ danh là người nối nghiệp do Hàn Thừa Nghị một tay dạy dỗ ra.

Nhạc Tuyết Vi càng xấu hổ, bật cười nói: “Thiên Lỗi, cậu thật kì quái! Cậu biết rõ tôi và chú ba của cậu……”

“Hiện tại không phải, hai người đã không còn quan hệ, không phải sao? Nếu hai người đã chia tay, vì sao tôi lại không thể thích cô?” Ánh mắt Hàn Thiên Lỗi sáng quắc nhìn chằm chằm vào Nhạc Tuyết Vi, hình tượng nhã nhặn giờ không còn sót lại chút gì, bình thường hồn nhiên đối lập với Hàn Thừa Nghị, nhưng bây giờ bộ dáng ương ngạnh quả thực là giống nhau như đúc!

“Hàn Thiên Lỗi! Cậu nghe tôi nói…… Dù tôi và chú ba cậu chia tay, tôi và cậu cũng không có khả năng, thật đấy, cậu đừng đối với tôi như thế……” Nhạc Tuyết Vi cảm thấy không thể tưởng tượng, Hàn Thiên Lỗi có thể nói ra những lời nói không theo lẽ thường này.

“Tuyết Vi, tôi không giống chú ba, trong lòng tôi không có ai cả, tôi cũng không chơi đùa phụ nữ, chỉ cần cô đồng ý với tôi, tôi cam đoan chỉ đối tốt với một mình cô!”

Hàn Thiên Lỗi khom người, ôm Nhạc Tuyết Vi vào trong ngực, bá đạo tuyên bố.

Nhạc Tuyết Vi nghẹn họng trân trối nhìn anh, không khỏi bật cười, “Hàn Thiên Lỗi, không được! Tôi với cậu…… Đừng đùa nữa!”

“Cô đừng kích động, tôi hỏi cô, cô ở bên tôi không vui sao? So với chú ba, tuổi hai chúng ta gần bằng nhau, yêu thích cộng đồng cũng nhiều…… Cô xem xem, tôi thích hợp với cô hơn chú ba nhiều!” Hàn Thiên Lỗi một mực chắc chắn, nếu đã thừa nhận, cũng sẽ không buông tay.

“Không thể nói như vậy được, cậu suy nghĩ cho tôi đi, sao tôi có thể yêu Hàn Thừa Nghị rồi sau đó lại yêu cháu trai của anh ấy! Ha…… Đấy không phải là vấn đề, bên nhau vui không cũng không được, cậu hiểu không?” Nhạc Tuyết Vi nhẫn nại giải thích cho Hàn Thiên Lỗi.

Hàn Thiên Lỗi lắc đầu, kiên trì nói: “Tôi không hiểu, chỉ cần chúng ta thích nhau, cô với chú ba thì sao chứ? Tôi không để tâm!”

“Nhưng tôi để ý!” Nhạc Tuyết Vi cảm thấy không thể giải thích được, bất đắc dĩ lên giường nằm, “Chúng ta đừng tiếp tục đề tài này nữa, đau đầu quá!”

“Đau đầu?” Hàn Thiên Lỗi nhíu mày, còn tưởng rằng cô thực sự đau đầu, lo lắng sờ trán của cô, “Trán vẫn bình thường, hôm nay cô không thoải mái, nghỉ ngơi cho tốt, về sau chúng ta nói tiếp, nhé?”

Nhạc Tuyết Vi nhắm chặt mắt, mơ hồ gật đầu. Hàn Thiên Lỗi cúi đầu, nhấc tóc mái của cô ra, hôn nhẹ trên trán cô, nhẹ giọng nói: “Nghỉ ngơi đi! Tin tôi, tôi thật sự thích cô.”

Hàn Thiên Lỗi đi ra ngoài, Nhạc Tuyết Vi đột nhiên mở mắt ra, ngồi dậy, lông tơ toàn thân đều dựng lên! Đây là chuyện gì? Đang yên đang lành, Hàn Thiên Lỗi lại nói những lời này? Thật đúng là trẻ con, dù bề ngoài giống Hàn Thừa Nghị cỡ nào, trong xương tủy vẫn là tính trẻ con!

Nhạc Tuyết Vi cho rằng, chỉ cần cô cự tuyệt Hàn Thiên Lỗi, không cho anh hy vọng gì, bọn họ sẽ có thể kết thúc, nhưng không ngờ cô kiên quyết, Hàn Thiên Lỗi còn kiên quyết hơn.

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Tuyết Vi mới vừa mở cửa phòng ra, Hàn Thiên Lỗi đã đứng trước mặt cô, trong tay bê đồ ăn, bên trong là đồ ăn sáng của cô.

“Dậy rồi? Đúng lúc lắm, vẫn còn ấm, tôi sợ gõ cửa sẽ đánh thức cô, muốn để cô ngủ thêm một ít, cho nên vẫn luôn đứng ở cửa chờ……” Hàn Thiên Lỗi bê đồ ăn tiến vào trong phòng, quay đầu lại kéo Nhạc Tuyết Vi, “Vào đi thôi! Buổi sáng trong núi gió lớn, cô đừng đứng ngoài đó trúng gió, mau tới ăn gì đi.”

“……” Nhạc Tuyết Vi khẽ nhếch miệng, nhìn Hàn Thiên Lỗi, thật không biết nói gì, cô không biết phải đối xử với Hàn Thiên Lỗi như nào. Bộ dáng Hàn Thiên Lỗi như là bạn trai cô, Hàn Thiên Lỗi muốn như thế nào đây?

“Thiên Lỗi, hôm qua tôi chưa nói rõ sao? Cậu đừng như vậy, tôi và cậu không có khả năng, cậu đừng làm những điều vô dụng này.”

Mí mắt Hàn Thiên Lỗi giật giật, trên mặt không có cảm xúc, kéo Nhạc Tuyết Vi ngồi xuống, cánh tay dài vịn vai nàng, lấy tư thế bá đạo ôm cô, không để ý đến cô, lắc đầu nói: “Không có gì là không thể, lúc trước không phải cô cũng không cam tâm tình nguyện đi theo chú ba sao? Tôi tin, tôi còn tốt hơn chú ba.”

“……” Nhạc Tuyết Vi một chữ cũng không nói ra được.

“Chúng ta đừng quanh quẩn trong cái vấn đề này, về sau, tôi sẽ cho cô thấy, tôi thật sự tốt với cô.”

Ánh mắt Hàn Thiên Lỗi rất chân thành, ánh mắt trong sáng thấy Nhạc Tuyết Vi kinh hãi, cô biết Hàn Thiên Lỗi không nói đùa! Bởi vì biết anh nghiêm túc, cô mới càng sợ hãi. Không được, nơi này không thể ở lại, cô không thể ở cạnh Hàn Thiên Lỗi.

Vì thế, thừa dịp Hàn Thiên Lỗi đi xuống công trường, Nhạc Tuyết Vi thu thập hành lý, không chào hỏi ai, đi thẳng đến trạm xe buýt, ngồi lên quay về khu tiểu ba.

Mà ngày đó xe khách đi từ “Ẩn hồ” về khu tiểu ba xảy ra chuyện, toàn bộ xe, 12 hành khách cùng tài xế rơi xuống vách núi…… Trong lúc TV đăng tin tức này, Hàn Thừa Nghị đang cùng đối tác nước ngoài dùng cơm, lúc nghe được cũng không để ý.

Trong túi di động vang lên, Hàn Thừa Nghị vừa thấy cháu trai gọi tới, liền nghe: “Thiên Lỗi, có chuyện gì?”

“Chú ba, Tuyết Vi cô ấy……” Đầu bên kia, thanh âm Hàn Thiên Lỗi giống như mất hồn……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.