Editor: Chi Misaki
"Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo..." Nhạc Tuyết Vi được Hàn Thừa Nghị ôm vào trong ngực, cả người thất thần, trong miệng vẫn không ngừng lặp lại ba chữ.
"Cái gì?" Hàn Thừa Nghị cúi đầu, ghé tai vào sát bên môi cô lắng nghe, khóe môi từ từ nhếch lên để lộ ý cười không dễ phát hiện: "Em đang mắng ai? Hình như tôi không có lừa em cái gì, trái lại ngay từ đầu người lừa tôi vẫn luôn là em."
Nhạc Tuyết Vi khép mắt lại, từng giọt, từng giọt nước mắt lăn dài trên má.
"Anh ta lừa tôi! Anh ta cư nhiên dám lừa tôi! Anh ta cứ như vậy mà bỏ mặc tôi sao?" Nhạc Tuyết Vi lấy tay che mặt, khóc nấc lên: “ Tại sao a? Tôi đã đồng ý sẽ cùng anh ta gánh vác! Tại sao, tại sao lại đối xử với tôi như thế?"
Câu nói không có tiền đồ này của cô khiến cho Hàn Thừa Nghị cười lạnh, một tay kéo lấy bàn tay vẫn còn đang che mặt của cô xuống, quát nhẹ: "Cậu ta đã đối xử với em như thế mà bây giờ em vẫn còn nói những lời vô nghĩa như thế này sao? Trong đầu em rốt cuộc đang nghĩ gì? Cái loại đàn ông này, quả thực không có chỗ nào xứng đáng là đàn ông cả!"
"Không, tôi muốn tìm anh ta để hỏi rõ!" Bàn tay run rẩy của Nhạc Tuyết Vi vẫn cố lần mò tìm kiếm điện thoại.
Nhưng hành động của cô liền bị Hàn Thừa Nghị ngăn lại: " Em tìm cậu ta làm gì? Cậu ta đã đẩy em đi, em nghĩ cậu ta sẽ để em tìm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-cot-sung-ai-boss-qua-hung-manh/1481/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.