Edit: Spum-chan
Đã hai tháng hai người không gặp nhau, mùa hạ nóng bức kia đã tri bất giác trôi qua.
Không khí không ẩm thấp khó chịu, thi thoảng thổi qua một cơn gió nhẹ, nhắc nhở mọi người mùa thu sắp đến.
Ngô Ảnh Trạch bề bộn nhiều việc, không có thời gian nghĩ nhiều đến chuyện tình cảm dư thừa. Hắn được phụ thân an bàn nhậm chức Trung thư (Phụ tá của Thượng thư),chính thức bắt đầu con đường làm quan. Mặc dù có phụ thân, Tô Thượng thư thậm chí là Hoàng đế ở phía sau hậu thuẫn, nhưng trong triều người âm thầm che bai thân phận của Ngô Ảnh Trạch cũng không ít. Cũng chỉ có cách mau chóng lập ra thành tích, chứng thực tài năng bản thân mới có thể khiến những người kia ngoan ngoãn câm miệng.
Khi Ngô Ảnh Trạch đối mặt với mớ công viện bề bộn không chút thú vị này, có đôi lúc ký ức bị một khối cảm xúc nào đó khơi dậy, sẽ vô cùng nhớ nhung tính cách tinh quái của Long Việt Băng cùng bạch y mỹ nhân trong Chỉ Thủy.
Kỳ thật…… đối phương có nhớ đến hắn hay không. Chính hắn cũng không biết.
Vào một ngày, khi Ngô Ảnh Trạch được Hoàng đế triệu kiến, gặp được Thái tử vẫn chưa rời đi. Long Việt Băng nhìn về phía hắn nháy mắt nói:
“Ngươi mất tích lâu nhỉ.”
“Việt nhi, hiện tại Ảnh Trạch mang nhiệm vụ trong người, cho nên tạm thời không thể ở cùng ngươi.” Hoàng đế thay Ngô Ảnh Trạch trả lời: “Đợi hắn làm xong mọi việc, các ngươi có thể gặp mặt mỗi ngày.”
“Ảnh Trạch phải làm quan?” Long Việt Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/185379/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.