Edit: Spum-chan
Ngô gia là danh môn vọng tộc đệ nhất kinh thành, nhiều thế hệ đều có người ở trong triều đảm nhiệm chức vị quan trọng. Phụ thân Ngô Ảnh Trạch là Tể tướng đương triều, nhị tỷ là quý phi, thúc thúc là thống lĩnh Ngự Lâm quân, chỉ có hắn, hai mươi lăm tuổi còn vô danh vô phận ở trong cung.
Ngô Ảnh Trạch không phải là vô tài, mà ngược lại, hắn là người tài hoa xuất chúng nhất Ngô gia, lúc mười tuổi vừa xuất hiện đã nổi danh khắp kinh thành. Đương kim Thánh Thượng vô cùng thích Ngô Ảnh Trạch, thường triệu hắn tiến cung cùng tán gẫu. Hắn ăn nói được lòng người, lại có nhiều cách nhìn độc đáo, tuy mỗi lần đều có thể làm cho Hoàng đế long tâm đại duyệt, nhưng đến nửa chức quan cũng không lấy được.
Ngô Ảnh Trạch không phải đồ ngốc, Hoàng đế đương nhiên cũng không phải đồ ngốc. Ngô Ảnh Trạch biết Hoàng đế nhất định là có mục đích khác, cho nên hắn cũng không vội mà cứ tiếp tục nhàn nhã tự tại không có mục đích.
Ngô Ảnh Trạch mơ hồ nhớ rõ lúc hắn còn rất nhỏ, một vị thầy tướng số từng nói qua, vận mệnh Ngô gia cùng hoàng tộc Long thị vốn đã liên hệ chặt chẽ với nhau, mà vận mệnh của hắn cũng sẽ ở năm hai mươi lăm tuổi này phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nếu tất cả mọi chuyện đã được định là vậy, thì dù có muốn trốn cũng trốn không thoát.
Một ngày no, Ngô Ảnh Trạch tiến cung bồi Hoàng đế chơi cờ, thế cục bàn cờ đi được một nửa, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/185375/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.