Edit: Spum-chan
Tô Tình thất thanh kêu lên: “Ngươi tới đây làm gì……”
“Xin ngươi tránh ra.” Giọng điệu Ngô Ảnh Trạch trầm thấp, vô cảm.
Tô Tình run rẩy, bất tri bất giác lui sang một bên, nhường đường.
Từ ba năm trước tới nay, lần đầu gặp lại, nàng chợt phát giác, mình vẫn không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt của Ngô Ảnh Trạch, càng nói gì đến châm chọc hắn hay cười nhạo hắn.
Tô Tình thấy mình đã thua. Nàng mờ mịt tựa vào thân cây, nghĩ đến tương lai vận mệnh của mình.
“Tể tướng đại nhân…… Xin đừng……”
Quản gia Vương phủ còn đuổi theo phía sau. Ngô Ảnh Trạch không để ý tới, đi thẳng đến thư phòng.
Thị nữ Tiểu Tam đứng ở cửa thấy Ngô Ảnh Trạch đến, chỉ hơi cúi thấp đầu, không ngăn cản hắn.
Nàng thật sự rất hy vọng hai người sẽ không tiếp tục tra tấn lẫn nhau nữa.
“Nhược Đình!”
Kích động đẩy cửa ra, thanh âm người kia rét lạnh mà có chút run rẩy. Long Nhược Đình bị gió lạnh thổi vào mà nhíu mày lại, từ trong sách ngẩng đầu lên.
Ánh mắt kinh hãi, chỉ là thoáng chốc ngắn ngủi.
“Ngươi……”
Long Nhược Đình nhanh chóng đứng dậy, lướt qua Ngô Ảnh Trạch, đi đến ngoài cửa nói:
“Các ngươi lập tức rời khỏi nơi này, không có lệnh của ta không được tùy tiện đến gần.”
Bọn hạ nhân thức thời gật đầu, nhanh chóng kéo Tô Tình đang ngây ngốc rời đi.
Long Nhược Đình thở dài, sau đó đóng chặt cửa lại.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Long Nhược Đình xoay người, hơi tức giận hỏi: “Tể tướng đại nhân tới chơi, không thể bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/1494473/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.