An Nhu: “…”
Cô khó tin nhìn Trần Bạch Phồn, sau đó giơ tay nhéo mặt anh. Anh liếm liếm khóe miệng, hầu kết hơi rung, khẽ cười: “Sao nào?”
“Em kiểm tra xem mặt anh còn ở đây không.” An Nhu nghiêm trang nói.
Sau đó, cô giật tay Trần Bạch Phồn về phía mình. An Nhu cũng lùi về phía sau một bước, cô vòng ra sau lưng anh, chạm tay vào thắt lưng Trần Bạch Phồn rồi đẩy anh vào trong phòng.
Trần Bạch Phồn mới tắm nước lạnh nên cả người đều mát mẻ, bị bàn tay ấm áp của An Nhu chạm vào thì run lên.
Sau đó, mặt anh cứng lại, anh cắn chặt răng rồi gượng gạo nói: “Em đừng chạm vào anh.”
Giọng của anh không được tốt lắm, đôi mắt đen tuyền thâm trầm như đang khắc chế điều gì. An Nhu chưa bao giờ bị anh nói với giọng như thế bèn sửng sốt. Chẳng mấy chốc cô đã vừa khó chịu vừa khó hiểu nhìn anh: “Không chạm thì không chạm chứ sao.”
Nói xong bèn định vào phòng. Trần Bạch Phồn ảo não nhíu mày, lúc anh đang định lại gần nắm lấy tay cô thì An Nhu đã quay người lại, cô đứng yên trước mặt Trần Bạch Phồn, giơ tay chọc chọc cơ bụng anh, khiêu khích: “Dựa vào đâu mà anh không cho em chạm vào thì em phải nghe lời chứ!”
Tuy rằng cô vẫn chưa tắm, nhưng anh cũng không thể vì mình đã tắm rồi mà ghét bỏ cô thế chứ.
Hầu kết của Trần Bạch Phồn rung rung.
Anh cảm thấy lý trí của mình chẳng khác nào bong bóng cả, bị cô chọc một cái là vỡ toang ra. Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-an-trong-noi-em-trong-chan/1844905/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.