An Nhu lười biếng vươn vai, cô mở đại cương ra, nghĩ ngợi trong chốc lát rồi quyết định vẽ chương thứ tư.
Cô tưởng tượng bối cảnh và lời thoại xong xuôi mới bắt đầu phác họa. Sau khi đã chia khung xong thì An Nhu bắt đầu ngồi line lại cẩn thận.
Chẳng biết chiều đã sắp tàn từ khi nào, nhưng cô mới chỉ vẽ được có một tờ.
An Nhu cảm thấy tốc độ này của mình không ổn lắm, nếu truyện tranh mỗi tuần 1 chương thì một chương phải 20 trang. Như thế ít nhất là một ngày cô phải vẽ được 3 trang, nhưng bây giờ cô vẽ miết mới được một tờ.
An Nhu mím môi, cô nghĩ thầm đành phải vẽ nhiều ngủ ít vậy, có thể đây là lần đầu tiên cô vẽ truyện tranh nên mới chậm thế, vẽ nhiều tốc độ chắc cũng sẽ tăng lên sau chăng.
An Nhu save truyện lại, cô nghĩ bản thân mình trừ chiều qua đi gửi hợp đồng rồi thuận tiện ăn một bữa cơm với Trần Bạch Phồn ở ngoài thì hình như chưa từng ra khỏi cửa thì phải.
Cô đứng dậy định đi mua đồ ăn trước rồi mới tới phòng khám tìm anh.
Cũng sắp đến giờ rồi.
An Nhu chỉ trang điểm nhẹ, thay đồ rồi ra cửa luôn. Cô vào thang máy, cầm điện thoại ra nghía một lát thì đúng lúc thấy tin nhắn Trần Bạch Phồn gửi tới.
【 Anh đánh em lúc nào vậy? 】
An Nhu không hiểu ra sao: Gì cơ?
Trần Bạch Phồn: Hôm nay lúc ngủ em nói anh đánh em.
An Nhu: “…”
Cô trố mắt nhìn màn hình điện thoại chằm chằm một lúc lâu, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-an-trong-noi-em-trong-chan/1844897/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.