Ứng Thư Hà xấu hổ không biết phải làm gì, cô ấy lặng lẽ lùi về sau hai bước rồi nắm lấy chốt cửa, trong lúc Ứng Thư Hà còn đang tự hỏi xem có nên vờ như chưa từng thấy chuyện gì xảy ra mà chuồn êm không thì Trần Bạch Phồn đã đứng thẳng người lên. Anh hơi chớp mắt rồi tự nhiên cong môi nhìn về phía Ứng Thư Hà, hiền lành hỏi: “Bạn của An Nhu à? Em vào ngồi đi.”
Ứng Thư Hà vội vàng xua xua tay: “Em chỉ đến lấy chút đồ rồi đi thôi.”
An Nhu hồi thần lại, mặt cô đỏ bừng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: “Bên ngoài đã tối rồi, để tớ đưa cậu về.”
Trần Bạch Phồn nhìn giờ, nói: “Ăn xong hẵng đi.”
Ứng Thư Hà cũng không biết phải từ chối ra sao đành gật đầu, sau đó ngồi lại xem TV với An Nhu ngoài phòng khách.
Trần Bạch Phồn nấu ăn trong bếp một mình.
An Nhu thường thường chú ý tới tình huống trong phòng bếp, trông cô có vẻ hơi lo lắng: “Nếu không cậu cứ ngồi đây nhé, tớ đi giúp anh ấy đã, ôi phiền chết mất, cậu nói xem tớ có nên đi học nấu ăn không…”
“Từ từ.” Ứng Thư Hà giật cổ tay cô, “Chuyện của các cậu là sao hả?”
“Gì cơ?”
“Vừa nãy hai người suýt nữa đã,” Ứng Thư Hà chỉ chỉ vào môi mình, “Cậu lừa tớ bao lâu rồi thế hả, đến nước này rồi mà tớ vẫn chưa biết! Nếu không phải hôm nay tớ gặp được cậu thì…”
An Nhu nghe thế thì im lặng vài giây, vẻ mặt cô rất vi diệu, dường như đến giờ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-an-trong-noi-em-trong-chan/1844893/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.