Lúc An Nhu về tới Thủy Ngạn Hoa Thành đã là 9 giờ tối.
Cô ra khỏi thang máy, bất chợt liếc mắt qua nhà 5B rồi cầm chìa khóa vào nhà. Mấy ngày trước Ứng Thư Hà đã về trường học nên hiện giờ trong phòng rất yên lặng, tuy vậy căn phòng vẫn rất sạch sẽ.
An Nhu đói, cô cũng lười không sắp xếp lại hành lí ngay mà đến phòng giữ quần áo khoác thêm đồ xong bèn ra ngoài.
Đầu tháng 3 Bạc Thành vẫn lạnh như cũ, bầu không khí ban đêm như muốn tụ lại thành băng. An Nhu hơi rụt cổ, cô sụp mí mắt nhìn điện thoại, ngón tay lạnh đến không còn cảm giác.
Trên màn hình là lịch sử trò chuyện của cô và Trần Bạch Phồn tối qua.
Trần Bạch Phồn: Mai em về à? Có cần anh đi đón không?
An Nhu: Không cần đâu, khuya lắm.
An Nhu: Em gọi bạn đến là được.
Sau đó anh chỉ đáp “Ừ”, rồi không nói gì nữa.
An Nhu đột nhiên thấy hơi hối hận.
Chủ yếu là cô cảm thấy buổi tối lạnh, hơn nữa sân bay lại xa nhà nên không muốn làm phiền anh. Nếu về thì cô tự ra sân bay bắt taxi rồi ngủ một giấc trên xe là đến nhà rồi, như thế thì cả hai đều không phiền.
Nhưng có khi nào Trần Bạch Phồn cảm thấy cô làm kiêu không…
An Nhu suy nghĩ miên man.
Sau khi cô ra khỏi khu chung cư thì không kiềm được bèn nhìn về phía Ôn Sinh.
Đã đóng cửa rồi.
An Nhu thở dài, tùy tiện mua một chén mì thịt bò ở gần đấy rồi trở về.
Cô mím môi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-an-trong-noi-em-trong-chan/1844884/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.