Đợi cho bùa giấy tất cả đều khô mực, mùa lạnh nên cần chút thời gian. Lý An Đăng cũng không gấp, cơ bản quản trang ban ngày đến tối chịu không được cũng tự đi về. Lúc này hắn kiểm tra đồ nghề trong ba lô, quyết định ngày mai đến nhà bác Năm. 
Bác Năm không có họ hàng với hắn, nhưng là bạn già thân thiết với sư phụ. Lần này lên đây sư phụ gửi gắm tâm phúc, bác Năm còn trao lại một món bảo vật xuất quan. 
Lý An Đăng gom bùa giấy, bỏ ngay một góc riêng biệt trong ba lô. Sau đó lấy ra hộp cơm tấm mua vội, bỏ cơm trong miệng nhai. Đồ ăn trên thành tính ra không tệ lắm, vừa ăn chứ không quá ngọt, điểm yếu là không biết khống chế dầu mỡ, lại có đa số gia vị. Mà trong ẩm thực khiến cho người ta khắc cốt ghi tâm chính là hương vị chứ không phải gia vị. 
Ăn xong, Lý An Đăng lẩn quẩn giây lát, tiếp tục ra ngoài đường đón taxi đi làm. Lúc đi đến đầu đường, hắn còn thấy Lê Yến Xuân cũng vừa vào trong nhà, quay lại nhìn hắn. Cô ta liền bận bịu đưa nắm đấm ngang mặt, đăng ký cho hắn cái thói lừa gạt. 
Mà đây là tiểu thư, Lý An Đăng không dám lén phén, lảng tránh sang chỗ khác. Hắn không nghĩ ra nếu chống đối sẽ bị đánh cho thành cái dạng gì. 
Đón được taxi, Lý An Đăng ngồi ghế tầm hơn ba mươi phút đến nghĩa địa. Hắn thanh toán phí, xuống xe, lúc này thấy một người khác đứng trước cổng, có mấy hành động đập muỗi. 
"A, chào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuat-si-hang-ma/960182/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.