So với lúc mới nhặt về thì giờ đã ngoan hơn rất nhiều, thành ra y quên mất nó đã từng rất khó thuần.
Y cứ đinh ninh rằng tính tình nó sẽ bạo lực, không biết tiết chế, nhưng thật ra nó rất yếu đuối lại nhu nhược, khi cắn y cũng chưa dùng hết sức. Thế nhưng ở phương diện này thì y cũng phải thừa nhận “năng lực” của nó lại rất mạnh, đã khóc là khóc rất lâu, mà mỗi lần nó khóc thì tinh dịch trong lỗ nhỏ kia lại chậm rãi chảy ra, y lại cắm dương v*t vào thật sâu, lỗ nhỏ của nó cứ vậy mà co rút mà không ý thức được bản thân đang bòn rút tinh dịch của y.
Nó bị y nuôi dưỡng ở nơi này, mỗi ngày trừ việc ăn đi ngủ và chờ đợi được ra ngoài thì chính là cùng y lên giường. Y thả lỏng cảnh giác với nó một chút, y nghĩ không cần quản nó quá mức nên cho nó hoạt động trong phạm vi tự do nhất định.
Nhưng nghĩ cũng chỉ là nghĩ thôi.
Lúc này đây, đứng ở trong căn phòng không tồn tại một bóng người nào ngoài y, y bình tĩnh đến lạ kiểm tra khắp ngóc ngách phòng một lần, một lần rồi lại một lần. Hết trong tủ quần áo, dưới gầm giường, cả phía sau bức màn, sau khi tìm hết những nơi nó có thể trốn, y xác định được rằng, không phải nó đang nấp ở một góc mà y không tìm thấy.
Vậy là nó đã chạy trốn.
Y dạo bước qua lại, thật sự y rất muốn vỗ tay khen nó dũng cảm. Y nhớ rõ đã nói với nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-xa/877551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.